Cùng lúc đó, tiên thảo màu tím múa sợi rễ, quất bôm bốp lên u minh quỷ thủ, một người một cỏ liên thủ, cuối cùng cũng ngăn cản được chiêu thức của thiên tử âm đình, nhưng vẫn bị lực lượng trong quỷ thủ đánh bay về phía sau.
Hứa Ứng ổn định thân hình, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy nửa người trên của thiên tử âm đình phi thân tới, phát động thần thông. Sau lưng vị chí tôn âm đình này là bầu trời đen kịt, vô số u minh quỷ thủ nhô ra!
Không biết bao nhiêu cánh tay vung vẩy trên không trung, dồn dập đập xuống Hứa Ứng và tiên thảo màu tím trên trán Hứa Ứng!
Trên tiên sơn ngũ sắc, thiên tử âm đình bị năm tầng phong ấn áp chế, vật lộn cận chiến với Hứa Ứng, bị đánh tới mức chật vật không chịu nổi, mất hết thể diện. Nhưng cũng may đa số những người biết chuyện này đều đã chết.
Tuy giờ phút này thương thế của hắn nặng lơn khi đó, nhưng không có phong ấn của núi ngũ sắc kiềm hãm, ngược lại có thể phát huy tu vi thực lực cao hơn hẳn!
Thân pháp Hứa Ứng liên tục biến hóa, phát huy Cực Ý Tự Tại công tới cực hạn, tránh né từng u minh quỷ thủ đánh tới.
Thiếu niên trong lòng rỉ máu: “Võ đạo tinh thần của ta chắc là mất rồi! Mà tính ra thì Cực Ý Tự Tại công cũng là võ đạo, không khéo ta anh dũng tránh địch cũng là không bàn mà hợp với võ đạo tinh thần thì sao?”
“Rầm! Rầm! Rầm!”
Mặt đất không ngừng nổ tung, u minh quỷ thủ thất bại khiến mặt đất bị đánh tới mức bùn đất quay cuồng, đá vụn bay tứ tung, lại xé rách mặt đất thành từng rãnh dài!
Quỷ thủ này là qủy khí âm trầm, là thần thông âm đình lợi hại nhất, tác dụng lớn nhất là đả thương hồn phách và Nguyên Thần của con người, ô nhiễm Kim Đan, ngược lại thương tổn đối với thân thể lại không mấy lợi hại.
Khổ nỗi điểm lợi hại nhất của Hứa Ứng lại là hồn phách, vì vậy hồn phách không bị tổn hại, ngược lại thân thể không ngừng bị thương!
Mỗi khi không tránh kịp, trên người y lại có thêm từng vết máu sâu thấy xương, khó lòng chữa trị.
Cũng may tiên thảo màu tím cũng dốc hết năng lực giúp y ngăn cản. Tuy gốc tiên thảo này không biết đạo pháp thần thông gì, nhưng có lực lượng mạnh mẽ bẩm sinh, còn có thiên phú hết sức kỳ lạ, thực lực gần như sánh vai với Hứa Ứng.
Nó cũng biết nếu Hứa Ứng bị “nửa người” này xử lý, chắc chắn mình cũng khó thoát tai kiếp.
Thiên tử âm đình đến để ăn nó, bắt được nó chắc chắn không chỉ gặm một chiếc lá như Võ Thiên Tôn, e là còn vắt lấy nước uống cho bằng hết, thân thể còn lại dùng để nấu canh!
Nó không thể không liều mạng!
Hứa Ứng thân pháp quỷ dị mau lẹ, cho dù tu vi của thiên tử âm đình vượt xa Hứa Ứng, nhưng trong thời gian ngắn cũng không bắt được y, không khỏi tức tối nóng vội.
Hắn tế ra Nguyên Thần rách nát, chỉ thấy Nguyên Thần rách rưới đó vung U Minh Phù Đồ thần đao, đao quang bay lượn trên dưới, không rời khỏi người Hứa Ứng!
Hứa Ứng và tiên thảo màu tím tự thi triển chiêu pháp, điên cuồng ngăn cản, mỗi người đều bị thương.
Hứa Ứng không kịp vận dụng Chiến Thần Bát Pháp, chỉ có thể sử dụng Thiên Kiếm Thập Tam thức, dùng Thiên kiếm đấu với thiên tử âm đình.
Thiên Kiếm Thập Tam thức là tuyệt học võ đạo y tu luyện tốt nhất ngoài Cực Ý Tự Tại công. Chiến Thần Bát Pháp chỉ có thể xếp thứ ba.
Y vốn tinh thông phù văn Thiên đạo, lý giải đối với Thiên đạo cực sâu. Thiên Kiếm Thập Tam thức ẩn chứa Thiên đạo, được y thi triển, kiếm ý cao thâm khó lường, chiêu pháp tinh diệu tới mức ngay cả thiên tử âm đình cũng không thể phá giải.
Nhưng thiên tử âm đình không cần phá giải.
Tu vi của hắn rất cao thâm, trực tiếp dùng u minh quỷ thủ và Phù Đồ thần đao ép tới. Đừng nói Hứa Ứng tinh thông Thiên kiếm, cho dù tinh thông tất cả biến hóa Thiên đạo, chiêu thức cũng bị pháp lực thần thông của hắn trực tiếp nghiền nát, căn bản là không thể đả thương hắn!
Mắt thấy đã tới bước đường cùng, đột nhiên Hứa Ứng nhạy bén phát hiện ra một điểm lạ.
Điểm lạ này là kiếm ý Thiên kiếm cảm ứng được chấn động bất phàm.
Trong lòng hắn hơi động, lập tức tỉnh ngộ, cao giọng nói: “Lý Tiêu Khách, còn chưa ra tay? Ngươi bị ta vạch tần, không ra tay là không kịp nữa đâu!”
Y vừa dứt lời, đột nhiên kiếm khí bắn thẳng lên không trung, kiếm ý tràn ngập. Lý Tiêu Khách cầm kiếm khí trong tay trực tiếp chém vào chiến trường, kiếm quang vẩy ra, chỉ trong chớp mắt đã phá vỡ vô số u minh quỷ thủ, nhanh chóng lao tới!
“Viu~”
Kiếm khí trong tay hắn bắn ra, trực tiếp xuyên qua mi tâm của thiên tử âm đình.
Thiên tử âm đình trở tay không kịp, bị luồng kiếm khí này đâm vào mi tâm, bay ngược lại, ầm một tiếng ghim trên vách núi phía xa, không thể động đậy.
Mi tâm của hắn vốn có một vết thương do kiếm, là Bát Diện kiếm của Lý Tiêu Khách lưu lại, giờ phút này Lý Tiêu Khách thực hiện lại lần nữa, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã thể hiện phong thái của kiếm khách tuyệt thế!
U minh quỷ thủ đầy trời tiêu tán, Lý Tiêu Khách quay người lại, sắc mặt trắng bệch nhưng vẫn mỉm cười nhìn Hứa Ứng, cười nói: “Làm sao ngươi phát hiện ra ta?”
Hứa Ứng thở hổn hển vài tiếng, hơi thở nặng nề, thở tới lức ổn định lại rồi mới nói: “Vừa rồi ta vận dụng Thiên Kiếm Thập Tam thức, kiếm pháp hết sức tinh diệu, vận dụng cả ảo diệu của Thiên đạo. Ngươi thấy thành tựu kiếm đạo của ta đã vượt qua ngươi cho nên kiếm ý bất giác lưu động một chút, bị ta phát hiện ra.”
Lý Tiêu Khách cười ha hả: “Thành tựu kiếm đạo của ta không bằng ngươi? Đúng là trò cười! Kiếm đạo của ngươi nhập môn là học được ở chỗ ta! Ta mà không bằng ngươi?”
Hứa Ứng lẳng lặng đợi hắn cười xong rồi mới nói: “Ngươi với ta đều là bậc thầy trong kiếm đạo, ai cao ai thấp đều tự biết. Cần gì lừa mình dối người?’
Sắc mặt Lý Tiêu Khách sầm xuống, hừ một tiếng, trong tay lại hiện lên một luồng Bát Diện kiếm khí, chỉ về phía Hứa Ứng, điềm nhiên nói: “Giao Bất Tử tiên dược ra đây, ta có thể cho ngươi được toàn thây! Đúng rồi, không cần toàn thây, ta nghe nói có một số người đang tìm ngươi, ta chỉ cần giao ngươi cho bọn họ, bọn họ sẽ xử lý ngươi rất tốt.’
Hứa Ứng cười nói: “Ta có thể truyền cho ngươi Thiên Kiếm Thập Tam thức.”
Khóe mắt Lý Tiêu Khách giật giật, cười gian xảo nói: “Kiếm đạo của ta cao hơn ngươi...”
Hứa Ứng chậm rãi buông cánh tay phải xuống, tay phải còn đang rỉ máu. Dòng máu kết hợp với nguyên khí của y, từ từ tạo thành một luồng kiếm khí, thản nhiên nói: “Không phục thì thử xem?”
Con ngươi của Lý Tiêu Khách co lại, kiếm khí trong tay chậm rãi buông xuống, hai người từ từ cất bước, hơi thở càng lúc càng nhẹ nhàng, càng ngày càng nhỏ bé.
Nhỏ bé tới mức không thể nhận ra.
Đột nhiên hai thân hình lao về phía trước, ngay khoảnh khắc kiếm quang va chạm, chiêu pháp đã thi triển, kiếm khí bay lượn dưới đất, vô số kiếm khí va chạm trên không trung, vang dội không ngừng!
Hứa Ứng và Lý Tiêu Khách lướt qua nhau, kiếm khí đầy trời chia ra trái phải, lần lượt rơi vào thân thể họ.
Phía trước và phía sau Lý Tiêu Khách, quần áo rơi rụng như bươm bướm, bị cắt đứt mười ba mảnh. Còn y phục Hứa Ứng vẫn không mất mảnh nào, vẫn là hàng trăm hàng ngàn sợi vải.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bọn họ giao đấu mười ba chiêu, Lý Tiêu Khách thua mười ba chiêu.
Sắc mặt Lý Tiêu Khách trầm như nước, khóe mắt giật liên hồi, nắm chặt kiếm khí trong tay.
Chỉ cần thi triển toàn lực, hắn có thể chém chết Hứa Ứng như thái rau cắt dưa, bất luận thành tựu kiếm đạo của Hứa Ứng cao đến đâu cũng không thể chống lại pháp lực của hắn!
Một lúc lâu sau, kiếm khí trong tay hắn tan đi, không quay đầu lại, ném một bộ quần áo sang rồi thản nhiên nói: “Mặc vào. Ta học được kiếm đạo của ngươi rồi.”