Pháp lực của y tăng thêm một bậc, cuối cùng quét sạch những uất ức mấy ngày qua do bị Thiên đạo phong ấn!
Võ đạo chân khí của y liên tiếp tăng vọt, nếu dùng cảnh giới Tiên Thiên để tính toán, thời khắc này võ đạo chân khí của y lập tức tăng vọt từ Tiên Thiên tầng một nghìn lên tới Tiên Thiên tầng một vạn, số tầng không ngừng gia tăng!
Chẳng bao lâu sau võ đạo chân khí của y đã lên tới tầng tám chín vạn!
Không phải y không muốn đếm rõ ràng rốt cuộc có bao nhiêu tầng mà là không thể đếm nổi.
“Mạnh quá!”
Trong Võ Đạo Bỉ Ngạn, đám người Nguyên Sư Đạo bị khí tức mà Hứa Ứng tỏa ra khi giải tỏa phong ấn làm kinh động, dồn dập nhìn theo hướng Hứa Ứng, ai nấy nghi hoặc không thôi.
Lúc trước Hứa Ứng được Địch Võ Tiên mang vào Võ Đạo Bỉ Ngạn, Tiên Thiên tầng một nghìn, đối với người trong võ lâm thế tục, Hứa Ứng tuyệt đối là cấp bậc Tiên Thiên lão tổ, phá tan hư không! Nhưng đối với những người ở Bỉ Ngạn như Nguyên Sư Đạo, Hứa Ứng chỉ vừa bước lên bậc cửa tu hành!
Tuy bọn họ cũng biết trong cơ thể Hứa Ứng có phong ấn, phong tỏa lực lượng của y, nhưng bọn họ không ngờ lực lượng mà Hứa Ứng bị phong ấn lại cường đại như vậy!
“Đây là na pháp hay là luyện khí?”
Bọn họ nhìn theo, chỉ thấy trong chiến trường u tối, hai mươi bảy tòa động thiên xoay tròn, rực rỡ không gì sánh nổi, tạo thành hình bầu dụng, hình tròn, hình trăng lưỡi liềm, tỏa ra hào quang mê người.
Giữa hai mươi bảy động thiên này có tiên sơn lơ lửng, Thiên Hà đổ ngược, từng tòa Thiên Sơn tạo thành dị tượng Chư Thiên.
Thậm chí bọn họ còn thấy cánh cửa nguy nga, Tam Muội chân hỏa tạo thành biển lửa, Tam Muội chân thủy tạo thành đại dương mênh mông, sóng vỗ ầm ầm, hình như có Ngư Long bay lượn.
Địch Võ Tiên tán thưởng: “Đây là khu vực Hi Di mà hắn từng nhắc tới.”
Cô gái áo đỏ tên Ngọc Yên Chi hạ giọng nói: “Nếu võ na kiêm tu hoặc võ khí kiêm tu, liệu có lên tới cực cảnh hay không?’
Nguyên Sư Đạo nói nhỏ: “Trước đó phải có người đi trước kiểm chứng xem võ đạo có thể thành tiên không.”
Mọi người im lặng.
Chỉ khi tu luyện võ đạo tới Phi Thăng kỳ mới có thể chứng minh đây là con đường có thể đi được.
Nếu không thể đi được, làm sao nói tới võ na song tu hay võ khí kiêm tu?
Bọn họ cần một người mở đường.
Địch Võ Tiên ánh mắt nhấp nháy, thầm nghĩ: “Võ đạo phi thăng, chắc chắn ta sẽ làm được!’
Tiếng gầm của Hứa Ứng vẫn không dứt, được võ công chân khí cường đại ủng hộ, sau lưng y lại có từng tòa động thiên ầm ầm mở ra. Võ đạo điều khiển thân thể, điều động lực lượng lục bí, khiến tu vi thực lực của y tăng tới mức cực hạn xưa nay chưa từng có!
Kim Đan của y là được Tam Muội chân hỏa và Tam Muội thần thủy rèn luyện tạo thành, Kim Đan đã tới tam muội nhưng mãi vẫn không thể đạt tới vô muội.
Hiện giờ, y không chỉ luyện thành võ đạo mà còn là Kim Đan đại thành!
Hứa Ứng ổn định lại khí tức, quay người lại cúi đầu với vị tiền bối võ đạo đã khuất từ lâu kia, y ưỡn thẳng thân eo đi về phía xa.
Đợt rèn luyện và thử nghiệm của y còn chưa kết thúc, y còn chưa thấu hiểu đạo lý những võ đạo mà mình học được ở Bỉ Ngạn.
Y còn cần đi sâu hơn nữa vào chiến tường thái cổ, khiêu chiến những quái vật mạnh hơn!
Theo bước chân y không ngừng xâm nhập, ma vật xuất hiện trong chiến tường thái cổ càng ngày càng đáng sợ, thậm chí có một số đã sinh ra máu thịt, bám lên xương cốt cường giả thái cổ, cực kỳ cường đại.
Hứa Ứng thi triển các loại tuyệt học võ đạo, đấu trực diện, trải qua muôn vàn chiến đấu mới có thể thủ thắng.
Còn có một số nơi, cường giả thái cổ chưa tan hết máu thịt.
Máu thịt của họ bị chú ý, tà khí ở nơi này vấy bẩn, ô nhiễm không chịu nổi. Huyết ảnh không ngừng leo ra từ trong đó, bám sát mặt đất, nhanh chóng di chuyển.
Hứa Ứng phát động Đại Nhật Kim Cương ấn, dùng võ đạo vô thượng huyết chiến mấy canh giờ mới tịnh hóa được một đống máu thịt.
Còn có pháp bảo còn sót lại dùng tinh khí của cường giả thái cổ, xuất quỷ nhập thần, giết người bốn phía!
Lại có đống xác đống xương, tạo thành vực hài cốt - một vực sâu do thi thể tạo thành, không ngừng di chuyển.
Còn có vô số thi thể và pháp bảo tạo thành gió xoáy, phá tan tất cả.
Gặp những chuyện này, Hứa Ứng không hề chần chừ, lập tức phát động Cực Ý Tự Tại công, nhanh chân bỏ chạy, tốc độ nhanh chóng tới mức vực sâu xác chết hay vòi rồng xác chết đều không đuổi kịp.
Y xâm nhập chiến trường thái cổ, bước qua từng thi thể cường giả võ đạo. Những cường giả võ đạo này đến từ Võ Đạo Bỉ Ngạn, tựa như từng tấm bia lớn san sát, tới khi cao tuổi thì xâm nhập tuyệt cảnh, mở đường sống cho người đến sau.
Hứa Ứng ngẩng đầu nhìn lên, phía trước còn khí huyết của một vị cường giả võ đạo quanh quẩn trên bầu trời.
Y tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên trong đống hài cốt phía trước, một người đá đang bận tới bận lui, vận chuyển hài cốt, phân loại, xếp thành từng từng đồi núi nhỏ.
Bức tượng đá đó có cái đầu tam giác, mắt nhỏ mũi to, hai hàng lông mày như sâu róm vẽ ngoáy.
“Hứa Ứng, cuối cùng ngươi đã tới.”
Người đá kia tiếp tục bận bịu công việc của mình, nói: “Ta ở đây chờ ngươi lâu lắm rồi.’
Hứa Ứng dò hỏi: “Ngươi là vị Thiên thần nào?”
Người đá dừng lại, cười nói: “Ta chính là Thiên Ý Thượng Thần, có câu thiên ý khó dò, thiên ý như đao, chính là chỉ ta.”
Người đá Thiên Ý lại tiếp tục chuyển hài cốt, nói: “Ngươi trở thành mối họa lớn không phải vì ngươi cường đại đến đâu, ngươi thông minh nhường nào. Trên đời này có rất nhiều người mạnh mẽ hơn ngươi, rất nhiều người thông minh hơn ngươi. Ngươi trở thành mối họa lớn, thật ra là vì kiếp nào ngươi cũng không cam tâm làm người bình thường.”
Hắn phân biệt khí tức của xương cốt trong tay, đặt xương cốt sang bên rồi nói: “Rõ ràng là sâu bọ giãy dụa cầu sinh, lại không cam lòng bình thường, muốn hóa thành bươm bướm, muốn phi thăng. Đó là ngươi.”
Hắn cảm khái nói: “Phù Nghị Bắc Thần Tử đã làm sai, thật ra bên trên cũng sai, người như ngươi có bị ném vào hầm phân cũng nghĩ cách leo ra, có làm giòi bọ ngươi cũng muốn phá kén thành bướm.”
Hứa Ứng không hiểu, dò hỏi: “Muốn được tốt đẹp hơn, muốn sống thoải mái hơn, đây không phải ước mơ của mỗi người à?”
Người đá Thiên Ý dừng chân, gương mặt người đá lộ vẻ châm chọc nói: “Dưới Thiên ý, bọn chúng đâu có xứng? Ta cho ngươi biết cái gì gọi là Thiên đạo!”
Hắn cười ha hả nói: “Trong thế giới này, tất cả mọi người khi chưa ra đời đã được đánh dấu tốt xấu, được định sẵn tương lai! Có một số người vừa ra đời đã là công tử giàu sang phú quý, có một số người ra đời đã là vương hầu, có một số người sinh ra trong chuồng ngựa lều cỏ, có một số người ra đời đã là trâu ngựa! Có một số người ra đời thì nhất định chỉ có thể làm bạn với heo chó!”
Thân thể của hắn càng ngày càng cao lớn, càng lúc càng hùng vĩ, nắm tay của người đá đánh ầm ầm xuống người Hứa Ứng, quyền phong lan tỏa xung quanh, phù văn Thiên đạo xoay tròn, đạo âm rung động, thể hiện rõ sự hùng vĩ của trời cao.
Hứa Ứng giơ tay đón đỡ, lực lượng Thiên đạo bộc phát, khiến khí tức của y bị chấn động tán loạn, không ngừng lui lại!
Những người quyền cao chức trọng, ngồi trên chỗ cao sang, mặc áo gấm dùng đồ ngon, không có nỗi lo về bữa ăn sau, không cần ưu phiền về chỗ ở! Các ngươi thì sao? Các ngươi ăn no bữa nay còn phải lo bữa sau!”
Hắn xuất từng quyền một nện xuống, dưới quyền phong của hắn, Thiên đạo tung hoành, phóng thích đạo âm, phóng thích lực lượng, phóng thích uy năng vô tận, đánh cho Hứa Ứng khí tức suy yếu, hết lui lại lui!
“Các ngươi giãy dụa trong vũng bùn, cúi người trong hố phân, các ngươi tưởng mình liều mạng, tưởng mình ra sức học tập, tưởng mình cố gắng làm việc, tưởng mình khúm núm cười nịnh nọt là có thể thay đổi vận mệnh, có thể leo lên chỗ cao, có thể phi thăng tới tầng lớp kế tiếp!”
Nắm đấm của người đá Thiên Ý giãn ra, hóa thành lưỡi đao chém xuống bên dưới, gương mặt người đá lộ vẻ mỉa mai.
“Nằm mơ.”
Thiên ý như đao, chém xuống như ngọn gió hất tới, chỉ trong chớp mắt mà Hứa Ứng đã thương tích đầy mình.
Đao của người đá Thiên ý kín kẽ không một sơ hở, chém lên người y, chém lên khu vực Hi Di của y, chém lên thần thức của y, chém lên Kim Đan của y, chém lên tinh thần của y!
Người đá định dùng Thiên đạo đường đường chính chính đè chết y, phá hủy đạo tâm của y, cho y biết thế nào là Thiên uy!
“Trước khi những kẻ các ngươi ra đời, vận mệnh đã định sẵn cả đời các ngươi chỉ là sâu bọ, còn nghĩ tới phi thăng?”
Người đá Thiên Ý vung đao chém xuống, Hứa Ứng máu me khắp người, ngay cả động thiên cũng tràn ngập vết rách, ngã lăn phía sau như cái bao tải rách.
Người đá Thiên Ý thu đao, thản nhiên nói :”Hứa Ứng, đừng ngỗ nghịch thần linh thống trị cuộc đời ngươi!”
Hứa Ứng lảo đảo đứng dậy, cúi đầu nói: “Một đời không thể phi thăng, thế thì ngàn đời có được không?”
Y ngẩng đầu lên, trên gương mặt đầy máu tươi, ánh mắt lại cực kỳ kiên nghị, giận dữ hét lên: “Thân thể ngàn kiếp, trở về!”
“Ầm!”
Khí huyết của y bùng nổ, phía trước hiện lên một chữ “Tù” khổng lồ, nhưng lại là chữ “Tù” viết bằng phù văn tiên đạo!
Giờ phút này đạo văn phong ấn đó đang không ngừng tan rã.
Sau lưng Hứa Ứng, từng kiếp trước của Hứa Ứng xuất hiện, cứ như đứng sừng sững trong cái hỗ thời không, giờ phút này từ từ giải phóng, lần lượt chui vào cơ thể y!