Mục lục
Trạch Nhật Phi Thăng - Bản dịch Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám thần long uất ức khó tả: “Nếu đồng liêu khi xưa biết Long Uyên ta cắm lá cây trên đầu, chắc chắn bọn chúng sẽ chế nhạo ta!”

Hứa Ứng cười ha hả, giọng nói như chuông đồng, cất cao giọng nói: “Chế giễu ngươi thế này hả?”

Long Uyên giận tím mặt.

Hứa Ứng vung kiếm chém ngang kiếm quang như đâm vào u minh, vô thanh vô tức.

Kiếm mang của Thiên Tru kiếm đột nhiên biến mất!

Tiếp đó, hào quang lá phong trên cổ Long Uyên Thiên Thần đột nhiên gãy rời, bị một luồng kiếm quang cắt đứt!

“Trước đây ta chặt đầu ngươi bằng chiêu này phải không?” Hứa Ứng mỉm cười nói.

Long Uyên Thiên Thần rùng mình, hắn bị Hứa Ứng dùng chính chiêu này chặt đứt cổ, cắt bay đầu!

Hứa Ứng lại thi triển chiêu này khiến hắn không khỏi sợ hãi!

Ngoan Thất da đầu tê dại, thân thể run rẩy, quả chuông cũng cảm thấy như có tịa điện chạy khắp người, thân chuông cứng đờ.

“Chẳng lẽ Ứng gia thức tỉnh rồi?”

Một chuông một rắn thầm nghĩ trong lòng: “Bao giờ A Ứng là A Ứng hay là Thiên Tru kiếm hoặc ảo ảnh ở Tiểu Huyền Thiên đánh thức Ứng gia?”

Long Uyên đột nhiên phẫn nộ, quát lớn: “Mấy ngày nay không lúc nào ta không muốn báo thù! Ta biết ngươi đã vẫn lạc, đã bị phong ấn, phải sống không bằng chết, nhưng như vậy chưa đủ!”

Hơn trăm cái đầu rồng đồng thanh hét lớn: “Vẫn còn thiếu rất nhiều! Chỉ có tự tay giết ngươi mới gọi là báo thù! Mới khiến ta cảm thấy khoan khoái!”

Hứa Ứng hai mắt sáng rực, Thiên Tru kiếm trong tay cũng sáng rực lên.

Có khu vực Hi Di của Kim Nhân hoàng lăng làm căn cơ, có quả chuông bảo vệ quanh người, không phải y không có sức đánh một trận!

Nhưng ngay lúc này, Phù Tang thụ chở mọi người ở thế giới trong bụng cá bay ra khỏi bụng một con cá khổng lồ, đi tới ngoài bầu trời.

Nguyên Thần của Khương Tề sừng sững trên Phù Tang thụ, phát động bảo thụ, rời khỏi tinh cầu thể khí.

Hơn mười thần long đánh về phía Khương Tề, kêu to: “Ngươi giả mạo Thiên đạo, lại chặt một tay của ta, giờ còn định đi?”

Cuối cùng Hứa Ứng cũng nắm được cơ hội xuất thủ, thân hình bay thẳng tới, Thiên Tru kiếm bộc phát uy lực, kiếm quang bùng lên, nhắm thẳng vào một cái đầu thần long!

Long Uyên Thiên Thần chẳng để tâm, có rất nhiều đầu rồng mọc ra từ trong người hắn, cho dù bị Hứa Ứng chặt đứt một đầu thì cũng mọc lại được!



Hắn thà bỏ qua một cái đầu thần long cũng muốn xử lý Khương Tề!

Nhưng kiếm quang nhỏ bé trên Thiên Tru kiếm rung động, hóa thành từng điểm kiếm quang.

Kiếm quang chia cắt, chỉ trong chớp mắt đã phủ kín trời đất. Thiên Tru kiếm cứ như từ một thanh kiếm biến thành hàng trăm luồng kiếm quang khổng lồ, đồng thời chém xuống đầu tất cả thần long của Long Uyên Thiên Thần!

Nếu Tiết Doanh An ở đây, thấy chiêu này, chắc chắn sẽ kinh hãi tới mức nhảy dựng lên.

Vì chiêu này chính là tuyệt học của sư phụ hắn Lý Tiêu Khách, Nhất Kiếm Quần Tinh Lạc Ngân Hà!

Tên gọi chiêu thức nên thơ trữ tình, kiếm chiêu vừa xuất, kiếm quang phân liệt, như từng ánh sao rơi vào ngân hà, hóa thành kiếm khí đầy trời!

Bí pháp bất truyền của Lý Tiêu Khách, không ngờ lại xuất hiện trên tay Hứa Ứng!

Hứa Ứng sử dụng chiêu này cũng lão luyện chẳng kém Tiết Doanh An bao nhiêu.

Y mới thấy Tiết Doanh An sử dụng chiêu này trong thành đá một lần là lĩnh ngộ được tinh túy của chiêu thức, tìm hiểu được tuyệt kỹ của Lý Tiêu Khách, Nhất Kiếm Quần Tinh Lạc Ngân Hà!

Nếu là thần binh lợi khí do luyện khí sĩ chế tạo, Long Uyên Thiên Thần chẳng cần phải tránh né, nhưng dù sao trên tay Hứa Ứng cũng là Thiên Tru kiếm, hắn không thể không tránh.

Hắn di chuyển thân thể, né tránh kiếm chiêu của Hứa Ứng.

Thân thể hắn quá to lớn, di chuyển bất tiện, vẫn có không ít thần long bị kiếm quang của Hứa Ứng cắt cổ.

Từng cái đầu rồng khổng lồ phát ra tiếng kêu la thảm thiết, như từng ngôi sao băng rơi vào khí quyển của tinh cầu thể khí, hóa thành từng ánh lửa hạ xuống hải dương.

Ở phía khác, Long Uyên Thiên Thần vung cánh tay duy nhất đánh tới, chỉ nghe coong một tiếng, Hứa Ứng cả người cả chuông bị đánh bay mấy vạn dặm!

Tường ánh sáng bên ngoài quả chuông không ngừng tan vỡ, lại không ngừng gây dựng, dốc hết khả năng ứng phó với uy lực từ nắm tay của Long Uyên Thiên Thần, bảo vệ an nguy cho Hứa Ứng.

Nhưng uy lực của quyền này cường đại hơn đòn tấn công của thần long nhiều, miệng chuông bị đập tới mức biến dạng!

Quả chuông cố gắng đứngv ững, mượn tiếng chuông rung hóa giải uy lực từ quyền này, kêu to: “Ứng gia, đừng quan tâm tới ta, ta được tăng cường rồi!”

Hứa Ứng hét lớn, đột nhiên tế Thiên Tru kiếm ra, kiếm quang quấn quanh người,hóa thành một luồng kiếm khí khổng lồ không gì sánh nổi, quét ngang qua, chặt đứt từng cái đầu thần long đang nhào tới!

Thiên thần chính là hóa thân của Thiên đạo, bên ngoài phủ kín phù văn Thiên đạo, không gì phá nổi, bất cứ pháp bảo nào cũng không thể làm nó bị tổn hại.

Nhưng phù văn Thiên đạo khắp người Long Uyên, theo Hứa Ứng thấy lại là nơi nơi đều có sơ hở!

Thiên Tru kiếm của y chém qua, từng cái đầu của Long Uyên rơi rụng, Long Uyên Thiên Thần bất lực gầm thét, trong vực thẳm máu thịt sau lưng lại có càng nhiều thần long leo ra, đánh về phía Hứa Ứng!



Thần long gầm thét, xung kích như muốn chôn vùi hết thảy. Quả chuông ra sức rung động, chống lại tiếng gầm.

Cùng lúc đó, Long Uyên cũng xuất quyền đánh tới, tức giận nói: “Một quả chuông nát có thể bảo vệ ngươi được bao lâu?”

Quả chuông đỡ lấy quyền này, miệng chuông bị đập bẹp, vách chuông xuất hiện từng vết rạn.

Nhưng nó vẫn không hề lùi bước, ngoan cố canh giữ trên đỉnh đầu Hứa Ứng.

Long Uyên lại xuất quyền đánh tới, tức giận nói: “Thứ rách nát vướng víu!”

Nhưng ngay lúc này, một thanh kiếm bay tới, kiếm quang vẩy qua, cắt đứt cánh tay hắn tới tận vai!

Hứa Ứng vung kiếm cười dài nói: “Khương thái sư cắt tay của ngươi được, ta thì không cắt được?”

Long Uyên Thiên Thần ngơ ngác, từng cái đầu thần long há miệng gào thét!

Trong tiếng gào, quả chuông bị đánh bay, bộ pháp bảo khu vực Hi Di sau lưng Hứa Ứng dồn dập vỡ nát!

Không có quả chuông bảo vệ, không có bộ pháp bảo khu vực Hi Di, bao giờ Hứa Ứng chỉ là trứng nằm trong ổ, có thể bị đánh vỡ bất cứ lúc nào!

Đột nhiên một cái rễ cây từ xa lao tới, quấn lấy Hứa Ứng, xoạt một tiếng kéo về, cứu được Hứa Ứng ngay lúc sống còn!

Long Uyên Thiên Thần không đầu không tay, chỉ còn từng thần long chui ra từ sau lưng nhưng không thể ngăn cản Khương Tề cứu Hứa Ứng. Hắn giận tím mặt, chân chạy như bay, đuổi theo Phù Tang thụ!’

Trên Phù tang thụ, một sợi rễ bay tới, chậm rãi buông Hứa Ứng mình đầy vết thương xuống.

Tai mắt mũi miệng Hứa Ứng chảy máu, đã chìm vào hôn mê.


Khương Tề nắm lấy Thiên Tru kiếm, hạ giọng nói: “Thôi cứ để ta. Sau trận chiến này, có lẽ ta không thể báo đáp ơn tri ngộ của Chu Thiên tử...”


Đột nhiên một bàn tay máu me đầm đìa nắm lấy cổ tay hắn, cực kỳ mạnh mẽ.


Khương Tề kinh ngạc nhìn sang phía Hứa Ứng, chỉ thấy thiếu niên vừa rồi còn hôn mê bất tỉnh đột nhiên mở mắt, hai mắt sáng ngời, giọng nói cũng không còn vẻ non nớt lúc trước mà trầm trầm hùng hậu.


“Để ta!”


Hắn đoạt lấy Thiên Tru kiếm từ tay Khương Tề, rồi chậm rãi đứng lên.


Khương Tề để ý thấy không biết từ lúc nào thiếu niên mình đầy thương tích này đã trúng một đòn vào trán, xuất hiện một vết thương hình tia sét.


Trong vết thương đó tỏa ra tia điện lách tách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK