Một lúc lâu sau, Lý Tiêu Khách và thiên tử âm đình liếc mắt nhìn nhau. Lý Tiêu Khách hộp kiếm một tiếng nói: “Lần trước chúng ta lấy được cánh cửa này trên núi. Trước đã kiếm được thì giờ chắc cũng kiếm được.”
Thiên tử âm đình cười nói: “Lúc trước chúng ta còn không mấy cường đại, giờ đã qua hơn ba nghìn năm, chúng ta đã rất mạnh.”
Lý Tiêu Khách nhìn thi thể của hắn, không nói gì.
Thiên tử âm đình thấy luyện khí sĩ sắc mặt tái nhợt, trong lòng cả hai chỉ cảm thấy đau thương.
Chưa chắc bọn họ bây giờ đã mạnh hơn bọn họ ba ngàn năm trước bao nhiêu.
Lý Tiêu Khách nói: “Cái gã đầu có nhọt ấy là ai?”
Thiên tử âm đình lắc đầu nói: “Không biết. Nhưng theo như ánh sáng mà hồn phách của hắn tỏa ra, chắc hắn là một vị cố nhân của ta. Nhưng, hắn không nên xuất hiện ở đây mới đúng.”
Sắc mặt hắn rất kỳ quái, nghĩ tới các loại dị tượng của hồn phách Hứa Ứng, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Lý Tiêu Khách nói: “Người kia cũng khiến ta nhớ tới một cố nhân, thương thế của ta có liên quan tới hắn.’
Sắc mặt hắn âm trầm, lạnh lùng nói: “Thanh Bích truy sát ta thì cũng thôi, không ngờ cả hắn cũng dám truy sát ta! Thằng nhãi ranh!’
Hắn rất tức giận, xưa nay Hứa Ứng không phải cường giả, đều là cá thịt mặc cho người khác ức hiếp.
Tuy Hứa Ứng có thanh danh thần tiên bất lão, nhưng dù sao y cũng chỉ là phàm nhân, không có thực lực gì, mỗi lần thấy y, y đều bị coi là thịt cá.
Năm xưa hắn từng âm thầm bắt lấy Hứa Ứng, làm một số thí nghiệm trường sinh bất lão. Không ngờ Hứa Ứng lại bẫy hắn trong vùng đất Thiên Khiển, khiến cơ nghiệp ba ngàn năm của hắn bị phá hủy chỉ trong chốc lát, thanh danh cũng vấy bẩn, tu vi hao tổn nặng nề!
Bây giờ Hứa Ứng còn dám tới truy sát hắn!
Thiên tử âm đình dẫn người lên núi, nói: “Tiêu Khách huynh, đợi lát nữa tìm được Bất Tử tiên dược, ta sử dụng trước, nếu vết thương trên thân thể ta được chữa trị, ta có thể trở về thân thể. Dựa vào thực lực tiên nhân của ta, chắc chắn có thể dẫn ngươi giết ra ngoài nơi này.’
Lý Tiêu Khách lắc đầu nói: “Nếu một mình ngươi có thể giết ra ngoài, hơn ba ngàn năm trước ngươi đã giết ra rồi chứ không phải nhờ ta cõng ngươi đi ra. Bệ hạ, tu vi thực lực của ta mạnh hơn ngươi, chẳng qua bị đám người Thanh Bích làm trọng thương, khổ sở bỏ trốn. Nếu ta có thể dùng Bất Tử tiên dược khôi phục, chắc chắn sẽ mang theo bệ hạ bình an rời khỏi nơi này!”
Thiên tử âm đình cười ha hả nói: “Chúng ta còn chưa lấy được tiên dược mà, huống chi chưa chắc trên núi đã có Bất Tử tiên dược.”
Ánh mắt Lý Tiêu Khách nhấp nháy, cười nói: “Đạo huynh nói đúng lắm. Bất Tử tiên dược quý giá nhường nào, nơi này chỉ là một lăng mộ, làm sao có tiên dược cho được? Nếu dùng tiên dược mà bất tử, thế sao chủ nhân lăng mộ không tự sử dụng?”
Hai người nhìn nhau, cùng cười ha hả.
Hứa Ứng ngồi dưới thi thể Võ Thiên Tôn, một lúc lâu rồi không hề động đậy. Đột nhiên, núi ngũ sắc lại có chấn động kịch liệt.
Hứa Ứng trong lòng hơi động, nhìn từ xa lại, chỉ thấy khí ngũ sắc bốc lên mù mịt trong núi, chảy từ trên núi xuống, khiến thảm thực vật trong núi càng tươi tốt.
Trên đỉnh núi, ánh sáng ngũ sắc lóe lên, từng sợi xích to lớn bay ra khỏi ngọn núi, cứ như thân thể thần long quay quanh đỉnh núi, từ từ rút về.
Hứa Ứng nhìn từ xa lại, chỉ loáng thoáng chứng kiến một cỗ quan tài ngọc bay lên từ ánh lửa, chỉ thấy được nóc quan tài chứ không thấy toàn cảnh.
Còn trên không trung của quan tài, từng bộ tiên thi khôi phục sự cường đại, vận chuyển trận thế, dường như đang trấn áp thi thể trong quan tài, tránh cho nó sống lại!
Còn xung quanh quan tài, phong ấn do phù văn tiên đạo hình thành cũng vang lên tiếng ong ong, đại đạo vang vọng, khiến khí ngũ sắc tuôn ra càng nhiều!
“Quan tài này là vị đại đế trong truyền thuyết được mai táng ở Cửu Nghi sơn?”
Hứa Ứng nghi hoặc không thôi, theo truyền thuyết khi đại đế hạ táng, đỉnh núi Thập Vạn Đại Sơn đồn dập nghiêng theo hướng hắn hạ táng, tạo thành kỳ quan Thập Vạn Đại Sơn tôn Cửu Nghi!
Chẳng lẽ vị đại đế kia không được mai táng trong Cửu Nghi sơn mà là mai táng trong tiên sơn ngũ sắc bên dưới Cửu Nghi sơn?
Hơn nữa, phương thức hạ táng này không giống chôn cất bình thường, ngược lại giống như sau khi vị đại đế này chết, lo rằng hắn sẽ sống lại nên trấn áp thi thể hắn vĩnh viễn!
Để trấn áp hắn, thậm chí còn vận dụng nhiều thi thể tiên nhân như vậy!
“Không thể chờ được!”
Hứa Ứng cắn răng, nâng cánh cửa hỏng kia lên đi về phía tiên sơn ngũ sắc, hạ giọng nói: “Quan tài đại đế xuất hiện, chắc chắn sẽ bị trấn áp lần nữa, chứng tỏ quan tài đại đế tích lũy lực lượng, định lao ra khỏi trấn áp. Xích sắt khóa chặt tiên sơn ngũ sắc, chúng tiên bồng bềnh, chứng tỏ hai bên đã chiến đấu tới cực hạn!”
Y nhanh chân lao tới dưới núi, tự nhủ: “Bọn họ đã đấu với nhau không biết bao nhiêu lần, nếu lần này quan tài đại đế vẫn không thể vượt qua trấn áp, thế thì chắc chắn sẽ bị ép về núi, tiếp tục ngủ yên. Nếu vậy e là nguyên khí ngũ sắc cũng trở lại trong núi, những kỳ trân dị thảo trên núi cũng bị khô héo!”
Y nhất định phải nhân lúc hai bên chiến đấu đọ sức, ngắt lấy Bất Tử tiên dược trên núi!
Hứa Ứng lao tới chân núi, dựng cánh cửa hỏng trước bức tường gió, đẩy cửa bước vào, khoảnh khắc sau đã đi vào trong núi ngũ sắc.
Trên núi, nguyên khí ngũ sắc nồng nặc tới mức khó lòng tưởng tượng. Hứa Ứng hít một hơi thật sâu, đột nhiên lông tóc toàn thân mọc dài, chỉ trong chớp mắt đã như dã nhân.
“Đây là nguyên khí gì? Ẩn chứa lực lượng quá thuần khiết cường đại!”
Hứa Ứng vừa mừng vừa sợ, được loại nguyên khí này tẩm bổ, cho dù không có tâm pháp tu luyện, chỉ hít thở thôi cũng có thể tăng cường cơ thể, khiến cường độ thân thể cao gấp mấy chục lần người thường!
Nếu biết tu luyện lại càng như cá gặp được!
“Đây là thiên địa nguyên khí của Thái Sơ thế giới? Chắc thiên địa nguyên khí của Thái Sơ thế giới không nồng đậm như vậy, chắc có người thu thập thiên địa nguyên khí của Thái Sơ thế giới, luyện thành khí ngũ sắc, phong ấn ở đây.”
Hứa Ứng phát động Cực Ý Tự Tại công tới cực hạn, thân pháp lập tức vượt qua âm thanh, đạt tới tốc độ hơn mười lần âm thanh, lao thẳng lên trên nũi ngũ sắc!
Sau lưng y, từng bộ xương khô được khí ngũ sắc thẩm thấu, mọc ra càng nhiều máu thịt, đuổi theo y. Nhưng bọn chúng thậm chí không thể nhìn thấy bóng lưng của y!
“Đợi đã, ta quên đóng cửa mất rồi!”
Hứa Ứng chạy thẳng tới khe núi kia, đột nhiên nhớ tới cánh cửa vẫn còn mở, nhưng một gốc tiên dược đập vào mắt, y cũng bất chấp, lập tức chạy theo hướng đó.
Chân núi, khí ngũ sắc dâng trào, men theo cánh cửa phun thẳng ra ngoài.
Tường gió bao quanh tiên sơn ngũ sắc ngoài ngăn cản ngoại lai xâm nhập còn có một tác dụng là ngăn khí ngũ sắc trên núi bị rò rỉ ra ngoài.
Nhưng không ai ngờ Hứa Ứng lại để cánh cửa ở chỗ này, khiến tường gió có một lỗ hổng.