Xà yêu sợ lạnh, lạnh thì khí huyết lưu chuyển không thông thuận, sẽ xơ cứng ngủ đông, vì vậy buổi tối hắn thích tới gần đống lửa.
Hứa Ứng cho hắn nửa con vịt mà mình mang theo, bản thân thì ăn chút lương khô tạm bợ.
Thật ra Ngô Vọng Sơn Tần Nham Động hoàn toàn không xa, với tốc độ của bọn họ nhiều nhất chỉ một ngày là đi tới, thế nhưng dọc đường thi thoảng lại thấy thần ma, còn bị Na Sư truy đuổi, làm chậm trễ hành trình.
Hứa Ứng nhân lúc sắc trời còn chưa tối hẳn đi xung quanh một lượt, chỉ thấy cái miếu đốt nát này không lớn lắm, phía trước là Đại Hùng bảo điện, không biết thờ cúng thần linh gì, chẳng những không có bức tượng, thậm chí còn không có cả điện thờ.
Sân sau có một căn đình nghỉ mát, trong đình là một cái chuông đồng lớn cao hơn một người, đã rỉ sét loang lổ.
Dưới chuông đồng là một cái giếng hình lục giác, nhìn xuống dưới chỉ thấy tối đen như mực, sâu không thấy đáy. Trên vách giếng còn treo từng sợi xích sắt to bằng cẳng chân, một đầu khác của sợi xích kéo sâu xuống giếng.
Hứa Ứng kéo thử sợi xích sắt, cực kỳ nặng nề, trong giếng vang lên tiếng vọng xào xạc.
“Chắc thần linh được thờ cúng ở đây đã chạy mất rồi.” Hứa Ứng thầm nghĩ.
Y trở lại bên đống lửa, điều động khí huyết, chậm rãi thi triển Tượng Lực Ngưu Ma Quyền, nói: “Ngoan Thất, ta dạy ngươi những huyền diệu việc hành công Tượng Lực Ngưu Ma Quyền, ngươi cứ nhìn trước rồi đối chiếu với kinh văn.”
Xà yêu Ngoan Thất lập tức ngẩng đầu lên, vừa nhìn Hứa Ứng diễn luyện Tượng Lực Ngưu Ma Quyền ra sao, vừa nương theo ánh lửa đối chiếu với kinh thư.
Khí huyết của Hứa Ứng vận chuyển tới đâu, hào quang đi tới đó, cứ như có một vầng mặt trời chiếu rọi lục phủ ngũ tạng, thân thể da tóc, khiến dưới làn da hắn như có ánh sáng lưu động!
Xà yêu Ngoan Thất nghi hoặc: “Không đúng, luyện sai rồi hay sao?”
Hứa Ứng thôi thúc khí huyết hóa thành mặt trời, trong kinh thư không ghi chép!
Ông cháu ba đời nhà họ Ngưu đều là xà yêu, tất cả đều tu luyện Đại Nhật Dẫn Đạo Công và Tượng Lực Ngưu Ma Quyền, nhưng rõ ràng Tượng Lực Ngưu Ma Quyền mà bọn họ tu luyện và Tượng Lực Ngưu Ma Quyền mà Hứa Ứng tu luyện là hai thứ khác nhau!
Hứa Ứng diễn luyện Tượng Lực Ngưu Ma Quyền, vầng mặt trời trong cơ thể cũng càng lúc càng mạnh, khiến đỉnh đầu hắn bốc lên khói trắng hừng hực!
Trong khói trắng đó có mùi tanh mơ hồ, đó là khí huyết tạo thành mặt trời rèn luyện thân thể, bài trừ tạp chất trong thân thể!
Thái Nhất Đạo Dẫn Công có lôi âm luyện thể, đã tẩy rửa tạp chất trong cơ thể Hứa Ứng từ lâu, nhưng mặt trời luyện thể như vậy, không ngờ lại có thể rèn luyện những vị trí mà lôi âm không chạm tới được, đủ thấy Đại Nhật Dẫn Đạo Công cũng có chỗ độc đáo riêng!
Nhưng, xà yêu Ngoan Thất có lật nát kinh thư cũng không tìm được phần đại nhật luyện thể!
“Đừng có tìm nữa, Đại Nhật Luyện Thể là pháp môn ta lĩnh ngộ ra khi giao chiến với Đinh Tuyền.”
Hứa Ứng nói: “Pháp môn luyện thể này chắc là chỗ thiếu hụt trong Đại Nhật Dẫn Đạo Công và Tượng Lực Ngưu Ma Quyền, lĩnh ngộ ra không khó.”
Xà yêu Ngoan Thất không cam lòng: “Trong lúc chiến đấu có thể tìm hiểu được pháp môn thiếu hụt, chẳng lẽ ngươi lừa ta? Vì sao ông cháu ba đời nhà ta đều không lĩnh ngộ được? Chẳng lẽ ông cháu ba đời nhà họ Ngưu ta đều là đồ ngốc?”
Hứa Ứng không nói gì.
Y là một thiếu niên lương thiện.
Y tiếp tục điều động khí huyết, khí huyết trong cơ thể vận hành tới mức tột đỉnh, da thịt từ từ nứt ra, quyền pháp của y tiến bộ vượt ngoài sức chịu đựng cực hạn của thân thể!
Tu luyện võ đạo, thân thể có chịu được lực xung kích của võ đạo hay không là cực kỳ quan trọng. Nếu không chịu nổi mà cứ cố tu luyện sẽ khiến thân thể chịu áp lực rất lớn, càng luyện thì thân thể càng không chịu nổi, ngược lại còn dính phải nội thương nghiêm trọng, lưu lại tai họa ngầm!
Hứa Ứng đang định dừng lại, đột nhiên khi Đại Nhật Luyện Thể, vị trí ngũ tạng lại lóe lên ánh sáng ngũ sắc!
Bất tri bất giác, cường độ ngũ tạng của y đã tăng cường thêm nhiều, khí huyết càng dồi dào!
Lỗ chân lông toàn thân y như mở ra vô số van gió, khí huyết tràn ra ào ào!
Cùng lúc đó, trái tim trong thân thể hắn đập như trống, thùng thùng vang vọng, chấn động tới mức người nghe cảm thấy trong lòng bức bối, không ngừng chế tạo ra khí huyết mới, khiến khí huyết của y luôn nằm trong trạng thái toàn thịnh!
Hứa Ứng trong lòng hơi động, tiếp tục thôi thúc khí huyết.
Khí huyết tỏa ra bên ngoài ngưng tụ sau lưng hắn, khí ngưng tụ, huyết ngưng tụ, dung hợp lẫn nhau, tạo thành hình thái voi thần đầu voi thân người.
Xà yêu Ngoan Thất nhìn khí huyết ngưng tụ phía sau Ngoan Thất, đầu óc hơi đờ đẫn.
Sáng sớm hôm nay Hứa Ứng mới lấy được Tượng Lực Ngưu Ma Quyền, sau đó đạt tới Tượng Lực Ngưu Ma Quyền tầng thứ năm, có dị tượng voi thần, là luyện thành khi giết chết thần linh áo lục.
Bây giờ, trong lúc y đang dạy mình môn quyền pháp võ đạo này, lại luyện thành Tượng Lực Ngưu Ma Quyền tầng thứ sáu!
“Xem ra đầu óc họ Ngưu nhà ta không được tốt cho lắm.”
Xà yêu Ngoan Thất ai oán nói, thầm nghĩ: “Tổ phụ của ta, cha ta, kể cả ta cũng không thông minh như vậy. Nhưng có người thông minh mà. A Ứng thông minh đến thế, ta học theo hắn là không cần phải động não nữa rồi? Dù sao có động não cũng chẳng có tác dụng gì.”
Hứa Ứng ngừng tu luyện, có vẻ hơi ngại ngùng.
Vốn là mình dạy quyền, chả hiểu sao lại đột phá, quên không giảng yếu quyết cho Ngoan Thất.
Tượng Lực Ngưu Ma Quyền tầng thứ năm, dị tượng voi thần chỉ là hư ảnh do khí huyết hình thành, mơ hồ, không rõ ràng, không tăng cường mấy cho Hứa Ứng.
Tầng thứ sáu khí huyết co lại quanh người, có hình thể, không có thực thể, thế nhưng lại ẩn chứa uy lực mạnh mẽ, có thể cung cấp cho Hứa Ứng lực lượng cao gấp đôi, hoàn toàn khác với dị tượng voi thần!
Thái Nhất Đạo Dẫn Công vốn là pháp môn luyện khí đỉnh cấp, Hứa Ứng tâm tư thuần khiết, tu luyện không có tạp niệm, đương nhiên tiến bộ thần tốc.
Bảy năm tu hành, tu vi khí huyết của Hứa Ứng đã sớm như thần như ma!
Đúng như câu nói tích lũy lâu ngày bộc phát một lần, y có bảy năm tích lũy, lại thêm ngộ tính phi phàm, cho nên khi tu luyện Tượng Lực Ngưu Ma Quyền mới tiến bộ một ngày ngàn dặm.
Nhưng tiềm lực hao sạch, còn muốn tiến bộ là cực kỳ khó khăn.
“Ngưu huynh, điểm then chốt khi tu luyện Tượng Lực Ngưu Ma Quyền là ở khí huyết và rèn luyện thân thể, khí huyết đủ hùng hậu thì thân thể mới đủ mạnh mẽ, cũng có thể tu luyện tới tầng tiếp theo. Đại Nhật Luyện Thể mà ta tìm hiểu được rất thích hợp với ngươi.”
Hứa Ứng giảng giải tỉ mỉ cho xà yêu Ngoan Thất về Đại Nhật Luyện Thể, pháp môn rèn luyện thân thể này đúng là rất thích hợp với xà yêu.
Thân thể xà yêu vốn như một sợi dây thẳng tuột, Đại Nhật Luyện Thể vận hành một chu thiên rất đơn giản, không cần vận hành tới các nơi râu ria như tứ chi.
Ví dụ như bản thân Hứa Ứng tu luyện, ngoài rèn luyện lục phủ ngũ tạng còn phải rèn luyện chân tay đầu óc, rất phiền toái. Còn phiền toái hơn nữa là phải rèn luyện cả chi thứ năm, lãng phí thời gian và khí huyết.
Tuy không biết rèn luyện chi thứ năm có lợi ích gì, nhưng nếu luyện không mạnh, bị người ta đá trúng sẽ rất đau