Ý chí võ đạo của Hứa Ứng có thể đối phó với ảnh hưởng của Thiên đạo, nhưng Thiên đạo ở nơi này quá mạnh, có thể thấy khi đại chiến bộc phát, ảnh hưởng của Thiên đạo còn đáng sợ hơn.
“Khí tức Thiên đạo ở đây còn nồng nặc hơn cả Thiên Thần điện!” Y thầm nghĩ.
Bọn họ đi tới cuối chiến trường thấy địa điểm đã xảy ra trận chiến, đó là một thung lũng, ba mặt núi vây quanh, vách núi dốc đứng. Còn bây giờ trên vách đa xuất hiện từng chỗ lồi lõm mấp mô, có cái là dấu quyền, có cái là dấu chưởng, có cái lại là dấu chỉ, còn có vết công kích của từng bộ vị thân thể.
Hơn nữa trong thung lũng này còn có từng Thiên thần lớn lớn nhỏ nhỏ.
Nói chính xác hơn là Thiên thần giáng lâm lên người luyện khí sĩ Thiên đạo, thân thể luyện khí sĩ Thiên đạo bành trướng, hóa lớn, biến thành Thiên thần, tạo thành hóa thân Thiên thần ở nhân gian!
Những hóa thân Thiên thần này cao tới trăm trượng, thường có hình thù kỳ quái, có người khổng lồ trăm mắt, trên đầu không có khí quan, phía trước phía sau đều là con mắt. Còn có Thiên thần ngàn tay, vô số cánh tay mọc ra trên người như cây quạt hương bồ, vừa kỳ dị vừa khổng lồ.
Có Thiên thần thân thể như bọ ngựa nhưng nửa trên là người, mọc ra vòi hút, hai tay là lưỡi đao, toàn thân có móc nhọn.
Cũng có Thiên thần thân thể nhân loại, sau lưng mọc ra vô số xúc tu;
Còn có hóa thân Thiên Số, phía sau là vô số bản thân.
...
Trong thung lũng này có thể thấy hầu hết các hình thái của Thiên thần!
Hứa Ứng đã gặp đại đa số Thiên thần, ví dụ như khi Chu Tề Vân độ kiếp đã bắt cóc ba trăm sáu mươi Chu Thiên Chính Thần giáng lâm, ép họ giúp mình độ kiếp. Trên cây Ngô Đồng ở Cửu Nghi sơn, tượng đá Thiên thần cũng tới bắt cóc Hứa Ứng, bị Kim Bất Di dùng song đao chém tan tác.
Nhưng lần Chu Tề Vân độ kiếp khoảng cách tới hơn ngàn dặm, xa xôi không rõ ràng, hơn nữa lôi kiếp sáng tối chập chờn, chỉ thấy được hình ảnh ngăn ngủi.
Còn tượng đá Thiên thần căn bản không cách nào thể hiện diện mạo thật sự của Thiên thần.
Còn trong sơn cốc này, luyện khí sĩ Thiên đạo dẫn kẻ đột nhập tới, Thiên thần giáng lâm, xâm chiếm thân thể luyện khí sĩ Thiên đạo, đồng hóa luyện khí sĩ Thiên đạo thành một bộ phận của Thiên thần, hoàn thành trận phục kích này!
Những Thiên thần này đều cực kỳ chân thực, sinh động như thật, giữ nguyên dáng vẻ và biểu cảm của bọn chúng khi tử vong!
Dáng vẻ của chúng, đạo vận trời sinh, đều là đạo tượng tự nhiên.
Biểu cảm của chúng có vui vẻ, có phẫn nộ, có thù địch, có tuyệt vọng, có đau thương. Đủ loại cảm xúc của nhân gian đều hiện lên rõ ràng trên mặt bọn chúng.
Khoảnh khắc trước khi chết của chúng hệt như phàm nhân mà chúng coi là sâu kiến.
Thân hình Hứa Ứng bồng bềnh hạ xuống, đi tới trước mặt một Thiên thần hùng vĩ, Thiên thần này bị đánh thủng trán, xuyên từ trước ra sau.
Thậm chí bọn họ có thể chui vào cái lỗ khổng lồ trên trán, bay vào trong đầu hóa thân Thiên thần, xem xét vết thương đã đông đặc.
Đột nhiên Nhạn Không Thành giơ bàn tay lên vỗ nhẹ, chỉ nghe ong một tiếng, khu vực Hi Di của hóa thân Thiên thần bị hắn chấn ra, bộc lộ trước mặt bọn họ.
“Hứa huynh mời xem.”
Nhạn Không Thành giơ tay chỉ lên tầng cao nhất của khu vực Hi Di, Ngọc Kinh thành sau tòa Huyền Quan thứ ba, nói: “Khoảnh khắc Thiên thần giáng lâm, Nguyên Thần của luyện khí sĩ Thiên đạo này đã bị uy thế của Thiên thần Thiên đạo đánh chết.”
Hứa Ứng nhìn theo hướng ngón tay hắn, quả nhiên thấy trong Ngọc Kinh có một Nguyên Thần bị phá tan thành từng mảnh, vỡ nát như đồ sứ, nhưng vẫn ngưng đọng trên không trung.
“Phương thức tu luyện của luyện khí sĩ Thiên đạo trông thì có thể nhanh chóng tăng cường tu vi thực lực, cũng có thể kéo dài tính mạng, nhưng thực ra là luyện bản thân thành vật chứa của Thiên thần ở nhân gian.”
Nhạn Không Thành nhìn y một hồi, nói rất chân thành: “Chúng ta là bằng hữu, ta không nỡ nhìn ngươi lầm đường lạc lối. Ngươi đã đi quá xa trên con đường luyện khí sĩ Thiên đạo, đã rời khỏi chính đạo.”
Hứa Ứng giải thích: “Ta được biết Thiên thần cũng không hiểu nhiều về phù văn Thiên đạo...”
Nhạn Không Thành lắc đầu; “Ta biết trình độ phù văn Thiên đạo của ngươi cực cao, ngươi có thể khống chế đạo tràng Thiên đạo, giết chết rất nhiều luyện khí sĩ Thiên đạo. Nhưng Thiên thần quá cường đại, giáng lâm lên người ngươi, căn bản không cho ngươi kháng cự, trực tiếp đè chết ngươi, đồng hóa, biến thân thể ngươi thành hóa thân của bọn chúng.”
Hứa Ứng suy nghĩ, đúng là có khả năng xuất hiện nguy hiểm như Nhạn Không Thành đã nói.
Tuy phù văn Thiên đạo trên người Thiên thần có rất nhiều sơ hở, nhưng cũng có không ít phù văn chính xác. Mình cứ đi sâu vào con đường luyện khí sĩ Thiên đạo, nếu bị Thiên thần nào cảm ứng được, Thiên thần đó có thể men theo những phù văn chính xác để giáng lâm!
Khi đó y có nguy cơ biến thành vật chứa!
“Đa tạ Nhạn huynh chỉ giáo.” Y cúi người cảm tạ.
Nhạn Không Thành vội vàng đỡ lấy y, nói: “Không dám! Hứa huynh, ngươi truy đuổi luyện khí sĩ Thiên đạo, có biết người tiễu trừ Thiên thần ở đây là ai không?”
Hắn nhìn bốn phía xung quanh, tất cả Thiên thần đều đã chết, chết trong thung lũng này, bị giết trong một chiêu, không cần tới chiêu thứ hai.
Giết chết chiến đấu thì cũng thôi,dù sao chiến đấu cũng không thể phát huy toàn bộ uy lực của Thiên đạo, nhưng những Thiên thần giáng lâm kia vượt xa luyện khí sĩ Thiên đạo.
Tu vi giống nhau, bọn chúng có thể phát huy chiến lực cao gấp mấy chục lần, còn có uy áp Thiên đạo, đối thủ thậm chí không có dũng khí động thủ.
Hứa Ứng đột nhiên nhảy một cái, người ở giữa không trung, một đòn Phiên Thiên ấn pháp từ trên không giáng xuống: ”Hắn dùng chiêu này giết chết Thiên thần này!”
Bàn tay y điểm nhẹ lên trán Thiên thần rồi lật người về sau, người ở trên không như thần long bãi vĩ, thi triển Đạo Chùy ấn pháp, nện lên ngực một Thiên thần bề ngoài vô hại, quát: “Chiêu này giết chết Thiên thần này!”
Thân hình y như con chim én bay lượn linh hoạt, thân pháp huyền diệu khó tả, múa lượn theo đại đao, gân cốt dội trong người, tiếng sấm rền vang, dùng tay làm đao, chém lên cỏ họng một vị Thiên thần khác: “Chiêu này chém hắn!”
Thân hình y biến hóa liên tục, chỉ trong khoảnh khắc đã chạy khắp nơi trong sơn cốc, rất ít khi chạm đất, thi triển các loại chiêu pháp võ đạo huyền diệu, đánh trúng nhược điểm của từng Thiên thần!
Nhạn Không Thành nhìn theo không kịp, ngắm những vách đá sau lưng Thiên thần, không ngờ lại thấy từng quyền ấn, chưởng ấn, các loại ấn ký giống hệt công kích quyền chưởng chỉ của Hứa Ứng!
Hứa Ứng từ trên trời hạ xuống, đáp vào bên cạnh y.
Nhạn Không Thành kinh ngạc nói: “Hứa, Hứa huynh, người những Thiên thần này là gì của ngươi?”
“Ta học võ đạo bát pháp của hắn.”
Khí huyết của Hứa Ứng bành trướng hùng hồn, vẫn đang xao động, nhìn về phía sơn cốc này nói: “Người này là thiên tài võ đạo tới từ thế giới Thái Sơ, thành lập Võ Đạo Bỉ Ngạn. Khi hắn đi khỏi tu thành Nguyên Thần võ đạo. Bây giờ xem ra hắn đã tu luyện võ đạo tới Phi Thăng kỳ. Võ đạo...”