Mục lục
Trạch Nhật Phi Thăng - Bản dịch Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm các chủ kinh hãi bằng chết, cho rằng mình sắp mất mạng, đột nhiên Hứa Ứng phất ống tay áo, hồn phách Lâm các chủ dao động, bị y vung ống tay áo một cái hất về thân thể.

Hắn cứng đờ tại chỗ, không dám cử động.

Sau lưng hắn, đột nhiên có khí tức cực kỳ khủng khiếp bốc lên, như trời xanh sụp đổ. Hắn có thể cảm ứng được thiên địa nguyên khí phun trào điên cuồng, tạo thành một tiên ấn có thể phá tan trời xanh.

Tiên ấn này cộng hưởng với tiên ấn trấn áp Thần Kiều trên bầu trời, như đang mượn lực tiên ấn!

Lâm các chủ chỉ cảm thấy mình bị tiên ấn khóa chặt, càng không dám động đậy.

Nhưng ấn này của Hứa Ứng không phải nhắm vào hắn.

Hứa Ứng nâng tay hạ ấn, đạo chủ Thiên Sư đạo An Tứ Thanh vừa tế ra hóa thân Tam Thanh, ngay khoảnh khắc sau hóa thân Tam Thanh tan vỡ dưới ấn pháp.

An Tứ Thanh hộc máu, bị ấn này ghim ngay tại chỗ, trơ mắt nhìn bàn tay Hứa Ứng hóa thành chưởng ấn phá thiên từ trên trời giáng xuống, chuẩn bị đánh nát đầu mình!

Nhưng ấn này không đánh lên đầu hắn mà dừng lại trước trán hắn.

Lực xung kích võ đạo hủy thiên diệt địa rung chuyển tâm thần hắn, hất bay hồn phách của hắn ra ngoài thân thể.

Hứa Ứng rảo bước lướt qua bên cạnh hắn, đấm ra một quyền.

Hàn giáo chủ quát lớn một tiếng, phát động Thiên Đạo thần công, tế ra từng món pháp khí Thiên đạo, tạo thành đạo tràng Thiên đạo, khoảnh khắc sau đạo tràng đã bị một quyền đánh nổ!

Hứa Ứng lao vào đạo tràng Thiên đạo, áp sát cận chiến với Hàn giáo chủ, khoảnh khắc tiếp theo đầu của Hàn giáo chủ bị vặn hai vòng rưỡi, trong lòng lạnh buốt: “Ta sắp chết rồi!’

Hắn tưởng mình sắp chết, lại thấy Hứa Ứng vặn đầu hắn về, tiện tay chữa trị thương thế cho hắn.

Hứa Ứng xông ra khỏi đạo tràng Thiên đạo, chạm mặt Tiêu tông chủ Ngũ Diễn tông. Hai người giao chiến trong chớp mắt, Tiêu tông chủ trúng quyền, hồn phách xuất khiếu, thân thể quỳ gối ở chỗ cũ.

Triệu tông chủ của Lưỡng Nghi môn đã chuẩn bị sẵn sàng, tế ra Trấn Thiên xích, nhưng khoảnh khắc sau hai mươi tư vầng trăng bay lên, cùng đè xuống, trấn áp Trấn Thiên xích!



Hứa Ứng lướt qua người hắn, hai chân Triệu môn chủ răng rắc gãy gập, đang định giơ hai tay công kích thì đột nhiên xương cốt trên cánh tay từ đốt ngón tay đầu tiên tới xương bả vai cuối cùng đều bị tách rời, rõ ràng là bị Hứa Ứng tháo gỡ!

Lạc giáo chủ của Thái Âm giáo phát động Huyền vũ Thái Âm thần công, sau lưng hiện lên dị tượng Huyền Vũ đạp trên thiên hà, gặp phải Hứa Ứng lao tới, hai chiêu là phá công.

Thiên hà gãy rời, Huyền Vũ cắt tan, Lạc giáo chủ miệng phun máu tươi bay ngược lại, rơi vào Thần Kiều sau lưng Nguyên Vị Ương.

Thiếu nữ áo tím thấy vậy hoa mắt choáng váng, không khỏi kinh hãi, chiến lực mà Hứa Ứng thể hiện còn khủng khiếp hơn dự đoán của cô!

Lúc này người trung niên mặt đơ bên cạnh Nhạn chưởng giáo Nga Mi nói nhỏ: “Có thể dùng tiên trận phá hắn. Tuy hắn biết cách tế luyện Hạo Nguyệt châu nhưng từ đầu đến cuối vẫn không học được cách vận hành tiên trận, thuật số quá kém. Dùng tiên trận ép hắn là có thể phá Hạo Nguyệt Sơn Hà châu.”

Thiếu nữ áo tím vội vàng đi tới dò hỏi: “Nhật Nguyệt thần thông ta có Nhật Nguyệt Ngũ Hành đại trận, là trận pháp tiên gia, vận hành như ý, liệu có thể phá Hạo Nguyệt Sơn Hà châu?”

Ánh mắt cô nhấp nháy, nếu thế mình có thể thử đánh bại Hứa Ứng, cướp đoạt tiên duyên.

Kiều Tử Trọng mặt không biểu cảm nói: “Có thể phá.”

Thiếu nữ áo tím đang định thử thì Nhạn Không Thành vội vàng nói: “Tô tông chủ, đừng sang đấy. SAu khi cô phá Nhị Thập Tứ Chư Thiên tiên trận, hắn sẽ đánh chết cô đấy. Thứ hắn vận dụng như ý nhất không phải Thập Tứ Chu Thiên tiên trận của Nga Mi ta mà là đạo tràng Thiên đạo. Hóa thân Thiên đạo của hắn có thể giao đấu một lúc với khách câu cá Phi Thăng kỳ.”

Thiếu nữ áo tím giật nảy mình, vội vàng bỏ qua ý định này.

Kiều Tử Trọng nói nhỏ: “Chưởng giáo, để cô ta tới chịu chết là bớt đi một đối thủ, diệt được một đại phái.”

Nhạn Không Thành khuyên: “Khuyên cô ấy dừng tay, có thể được thêm một bằng hữu.”

Kiều Tử Trọng không nói gì nữa.

Thời Vũ Tình cười nói: “Hình như Nhạn chưởng giáo rất quen thuộc với thái thượng trưởng lão của kiếm môn ta?”

Nhạn Không Thành kinh ngạc nói: “Hứa huynh là thái thượng trưởng lão của kiếm môn, chẳng trách kiếm pháp cao siêu như vậy!”

Kiều Tử Trọng thầm gaiạt mình, quan sát tỉ mỉ Thời Vũ Tình, thầm nghĩ: “Thục Sơn kiếm môn nhận Hứa Ứng nhập môn, giao cho chức vị thái thượng trưởng lão, không báo cho kiếm tiên của kiếm môn à?”

Hắn lại nghĩ: “Chắc Thục Sơn Kiếm Tiên đã âm thầm chạy trốn, thề không đội trời chung với kiếm môn rồi. Đáng thương cho nha đầu ngốc này, vẫn chẳng biết gì. Chậc, bớt một môn phái.’



Trong lúc bọn họ trò chuyện, một loạt chưởng giáo môn chủ trẻ tuổi dồn dập bại trận.

Lần này Hứa Ứng mở lòng tốt, chỉ đánh bọn họ gần chết chứ không đánh chết, quay lại chắp tay nói: “Hôm nay đọ sức với mọi người, không phân cao thấp, coi như ngang tay nhé? Chư vị, mời trở lại cầu.

Đám người Lâm các chủ sắc mặt âm trầm, dồn dập trở lại Thần Kiều.

Ngoan Thất âm thầm giơ đuôi với Hứa Ứng, thầm nghĩ: “A Ứng càng ngày càng có phong độ văn nhân. Hắn nói vậy, những chưởng giáo môn chủ, tông chủ này sẽ không tức giận, trong lòng cũng thoải mái.’

Hứa Ứng nhìn về phía đám người Lâm các chủ, trong lòng cảm khái: “Vẫn là Thất gia dạy dỗ tốt, ta đánh trọng thương bọn họ lại nói là không phân cao thấp, bọn họ sẽ không phản bác. Nếu không ta chỉ có thể đánh chết bọn họ thôi.’

Nguyên Vị Ương không bị đám người này quấy nhiễu, có thể dốc toàn lực ứng phó, củng cố lại cây cầu nối tới Võ Đạo Bỉ Ngạn này.

Chỉ thấy ở đầu cầu khác, thân hình lấp lóe tiên quang xuất hiện trong hư không, đang khó nhọc đi tới.

Người kia thân thể cao lớn, mỗi bước chân đều mang theo áp lực nặng nề, quanh người là từng cơn sấm sét, Thiên lôi không ngừng giáng xuống, đánh lên người hắn, khiến hắn máu me be bét, trên người không có chỗ nào yên lành.

“Võ Đạo Đại Đế còn sống trong kiếp số!”


Hứa Ứng thấy vậy thầm giật mình, đột nhiên hiểu Võ Đạo Đại Đế chưa hoàn toàn độ kiếp, khiến cho khoảnh khắc hắn rời khỏi Bỉ Ngạn đã bị Thiên kiếp cảm ứng thấy, cho nên kiếp vận nối tiếp, sét đánh xuống!


Nơi này gần Tiên giới, uy lực của kiếp vận Thiên đạo cũng mạnh mẽ hơn hẳn, Nguyên Vị Ương cũng khó mà giữ nổi, cây cầu kết nối với Võ Đạo Bỉ Ngạn rung chuyển liên tục, có thể bị phá hủy bất cứ lúc nào!


Hứa Ứng nhanh chóng quyết định, cong ngón tay búng một cái, bắn từng viên Hạo Nguyệt châu ra, hai mươi tư vầng trăng sáng xé gió bay tới, bay sát trên cầu, khi tới bên cạnh người kia thì đột nhiên lao lên.


Hai mươi tư vầng trăng tạo thành đạo tràng Thiên đạo, bao phủ thân hình cao lớn kia vào trong, che đậy không cho Thiên đạo bên ngoài cảm ứng được hắn!


Mọt luồng thiên lôi đang giáng xuống đột nhiên dừng lại, lướt sát qua đạo tràng Thiên đạo, bổ vào hư không!


Tiếp đó lôi vân trên bầu trời mất mục tiêu, chậm rãi biến mất.


Lúc này Chu Thiên tử đang phá giải tiên ấn leo lên Thần Kiều, đứng từ xa thấy cảnh này, thầm giật mình: “Nếu hắn có thể nắm giữ tất cả phù văn Thiên đạo, hắn có thể thay trời hành đạo, giúp chúng ta không cần độ kiếp cũng có thể phi thăng! Thần tiên bất lão có năng lực nhu vậy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK