Đột nhiên Ngọc Hư phong lại có hào quang bộc phát, Hỗn Độn hải rung chuyển, hiện lên trong hư không, trong biển có một cung điện bạch ngọc cổ xưa hiện ra, chính là Nê Hoàn cung.
Bên ngoài Hỗn Độn hải có một bà lão, chân giẫm lên hai con rắn, một đen một trắng.
Bà lão này chính là Na Bành trong Lục Tổ.
Hứa Ứng và Chu Thiên tử tập trung quan sát, không hề nhúc nhích.
“Nếu chúng ta không cảm ứng sai, thế thì cái sai ở đây là Thiên kiếp, là tiên dược.” Hứa Ứng nói: “Các hạ có đồng ý không?”
Chu Thiên tử khẽ gật đầu: “Hứa huynh nói vậy, quả nhân tán thành.’
đột nhiên hai người lại thấy ở phía khác có tiên quang chói mắt, hào quang như ngọc xuất hiện, một tòa Ngọc Kinh cung từ từ nổi lên, cũng có một lão già dung mạo cổ xưa đứng đó, sau lưng là ngọc xà như rồng đang cuộn tròn.
Lão già này chính là Na Để trong Lục Tổ.
Mà phía đối diện với Ngọc Kinh cung, ở đằng khác của ngọn núi cũng có tiên hỏa phun tào, Giáng Cung hiện lên, na tổ Na Phàm đứng trước Giáng Cung.
Ngũ Đại Bỉ Ngạn còn lại, Ngọc Kinh, Nê Hoàn, Giáng Cung, Hoàng Đình, Dũng Tuyền, không ngờ lại dần dần xuất hiện, tiên dược của các đại Bỉ Ngạn đồng thời hoàn thành!
“Chu huynh, ta cảm thấy chúng ta phải trò chuyện kỹ lưỡng.”
Hứa Ứng đột nhiên quay sang nói với Chu Thiên tử: “Ta rất hứng thú với Thiên ma trong thế giới Bỉ Ngạn mà ngươi nói.”
Chu Thiên tử gật đầu: “Ta cũng rất hứng thú với Thiên đạo mà Hứa huynh nói tới. Ngoài ra nếu Hứa huynh không để ý có thể gọi ta là bệ hạ.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cố nén cảm giác muốn giơ quyền đấm chết đối phương, cùng đi tới trao đổi với nhau.
Mà trên ngọn núi tỷ muội của Ngọc Hư phong là Ngọc Châu phong, Từ Phúc đứng trên Phương Trượng tiên sơn, ngóng nhìn Bỉ Ngạn dần dần xuất hiện, đột nhiên cười nói: “Tiểu Phượng Tiên, có cảm giác được không?”
“Cảm giác được!”
Một con Phượng Hoàng vỗ cánh bay tới, kéo theo lông đuôi dài, tới trước Phương Trượng tiên sơn thì thu cạnh hạ xuống, hóa thành một cô bé ngây thơ, trên đầu dắt sợi lông chim, nói: “Ta cảm ứng rất rõ ràng, chắc chắn sẽ không sai. Khoảnh khắc thiếu niên kia độ kiếp phi thăng, bầu trời nút ra, ta cảm thấy có khí tức của Thiên ma từ trên Tiên giới truyền xuống!”
Từ Phúc mỉm cười, vết sẹo trên khóe mắt hóa thành màu đỏ tươi, hiển nhiên trong lòng hắn không bình tĩnh nổi.
“Cuối cùng cũng chờ được! Cơ hội lần này là cực tốt! Hứa quân, ngươi sẽ thấy na pháp bị hủy diệt, luyện khí sĩ phục hồi! Tiểu Phượng Tiên, chúng ta đi!”
Trên Ngọc Hư phong của Côn Lôn thần sơn, sáu tòa Bỉ Ngạn và Ngọc Hư cung đều tỏa ra từng luồng tiên quang, tiên khí lượn lờ. Hoàng Đình, Giáng Cung, Nê Hoàn cung, Minh Hải, Ngọc Kinh, năm tòa phúc địa tiên gia tỏa ra hương thuốc càng lúc càng đậm đà.
năm tòa Bỉ Ngạn còn lại đã cực kỳ tấp nập, đánh đấm lẫn nhau ngươi chết ta sống.
Kẻ có bối cảnh đều tế ra kim triện tiên lục, bảo vệ bản thân, tránh cho bị người khác xử lý.
Hứa Ứng và Chu Thiên tử vẫn đứng ở Ngọc Hư cung như cũ, lẳng lặng nhìn tòa Bỉ Ngạn này, lúc này tiên hỏa đã ngóc đầu trở lại, nhấn chìm tiên nhân bên ngoài cung điện.
Hứa Ứng nói: “Ta có thể nhận ra phù văn Thiên đạo, lập tức hiểu rõ ý nghĩa của phù văn Thiên đạo, cho nên ta mới có thể tạo ra đạo tràng Thiên đạo, thi triển hóa thân Thiên đạo.”
Hứa Ứng giơ bàn tay, vẽ một phù văn Thiên số lên không trung, nói: “Ta có thể dùng vô số con mắt, quan sát chiêu pháp thần thông của ngươi từ tất cả các góc độ, tìm kiếm sơ hở trong chiêu pháp thần thông của ngươi. Cũng có thể học được thần thông của ngươi trong thời gian ngắn, dùng thần thông của ngươi xử lý ngược lại ngươi.”
Khoảnh khắc sau, không gian xung quanh Chu Thiên tử vang lên tiếng lốp bốp, từng con mắt mở ra, lẳng lặng nhìn Chu Thiên tử Cơ Mãn.
Chu Thiên tử thầm giật mình, bị y nhìn tới mức ngứa ngáy, chỉ cảm thấy bản thân không còn bí mật gì đáng nói.
“Khụ khụ khụ!”
Trong khu vực Hi Di của hắn cũng có tiếng vang kỳ dị, bầu trời trên khu vực Hi Di lập tức mọc đầu con mắt, là Hứa Ứng thừa cơ xâm nhập, thi triển thần thông Thiên Số quan sát hư thực trong khu vực Hi Di của hắn.
Chu Thiên tử lẳng lặng châm lửa đốt sạch tất cả Thiên Số, nói: “Được rồi, mời Hứa huynh thu thần thông.”
Hứa Ứng không dò ra hư thực của hắn, cũng thu hồi thần thông Thiên Số.”
Chu Thiên tử nói :”Hứa huynh có thể nhận ra ý nghĩa của phù văn Thiên đạo, lại sử dụng được thần thông Thiên đạo, còn có thể thi triển hóa thân Thiên đạo, chứng tỏ Hứa huynh có thể điều khiển Thiên kiếp. Chẳng hay ta hiểu vậy có đúng không?”
Hứa Ứng thầm giật mình, vội vàng giải thích: “Ta không có thần khí Thiên đạo, hiểu biết về phù văn Thiên đạo cũng không hoàn hảo, ta chỉ tìm hiểu được phù văn Thiên đạo từ tàn tích tượng đá Thiên Thần điện...”
Chu Thiên tử ngắt lời y nói: “Nếu để ngươi thấy toàn bộ phù văn Thiên đạo trên người Thiên thần, tức là ngươi có thể nắm giữ tất cả phù văn Thiên đạo, đúng hay không?”
Hứa Ứng suy nghĩ rồi nói: “Theo lý luận là thế.”
“Thế thì ngươi có thể nắm giữ Thiên kiếp!”
Ánh mắt Chu Thiên tử lóe lên vẻ hưng phấn, kích động tới mức đi tới đi lui, đột nhiên dừng bước nói: “Ngươi có thể điều khiển Thiên kiếp, thậm chí ngươi chính là Thiên thần, chính là thần khí Thiên đạo! Bây giờ ngươi hiểu rõ về Thiên Số nhất, ngươi chính là Thiên Số Thiên Thần tại nhân gian! Ngươi nắm giữ tất cả phù văn Thiên đạo, như vậy ngươi chính là Thiên đạo tại nhân gian!’
Hứa Ứng giật nảy mình, y chưa bao giờ nghĩ tới điều này.
Chu Thiên tử cười ha hả nói: “Thiên kiếp là thứ gì? Thiên kiếp là kiếp số mà con người tích tụ trên con đường tu luyện, luyện khí sĩ phi thăng phải kết thúc kiếp số mới có thể phi thăng. Vì vậy Thiên kiếp sinh ra theo kiếp số, nếu luyện khí sĩ không cần độ Thiên kiếp của thế giới Thiên Đạo thì sao? Nếu luyện khí sĩ không có kiếp số thì sao?”
Hứa Ứng da đầu tê dại, đã hiểu suy nghĩ của hắn.
Chu Thiên tử tiếp tục nói: “Nếu trước khi độ kiếp quả nhân đã vượt qua Thiên kiếp, cắt đứt kiếp số thì sao? Thế thì khi phi thăng quả nhân có phải độ kiếp nữa không? Thế chẳng phải qua nhân đã là tiên nhân rồi à?”
Hắn kích động không thôi, cười ha hả nói: “Cho dù không thể phi thăng, trẫm vẫn là tiên nhân, chẳng qua là tiên nhân cõi trần!”
Hứa Ứng nói: “Ta cần thấy phù văn Thiên đạo mới có thể biết nó đúng hay sai. mà phù văn Thiên đạo thường ở trên người Thiên thần, có một số còn lưu dấu trên thần khí Thiên đạo.”
Chu Thiên tử ánh mắt nhấp nháy nói: “Mấy chuyện đó ngươi không cần phải lo. Làm sao để Thiên thần hạ giới, làm sao để thần khí Thiên đạo hạ phàm, cứ giao cho ta xử lý, ngươi chỉ cần quan sát bọn họ, ghi chép phù văn Thiên đạo là được.’
Hắn phun ra một ngụm trọc khí, nói: “Ngươi nắm giữ Thiên đạo là có thể nắm giữ Thiên kiếp! Nắm giữ Thiên kiếp là có thể tạo ra một loạt tiên nhân cõi trần!”