Mục lục
Trạch Nhật Phi Thăng - Bản dịch Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Làm càn!”

Sắc mặt Chu Dương trầm xuống, gốc cây Phượng Hoa bộc phát theo khí thế của hắn, chỉ trong chớp mắt hàng loạt cành cây múa cả trăm thanh bảo kiếm như thần ma trăm tay đâm về phía Hứa Ứng!

Những bảo kiếm này bay lượn trên dưới, hoặc nhanh hoặc chậm, linh động tới cực điểm, khiến người ta hoa cả mắt!

Hứa Ứng đã từng thấy kiếm thuật của thần linh khổng lồ, thần linh khổng lồ có thể khống chế đồng thời cả bốn thanh kiếm, hai tay mỗi tay cầm một thanh, tinh thần khống chế hai thanh phi kiếm.

Kiếm thuật của hắn khiến Hứa Ứng chịu thiệt nhiều lần, thậm chí xương bả vai bị xuyên thủng, suýt nữa mất mạng!

Nhưng so với Chu Thiên Trảm Yêu kiếm của Chu Dương, kiếm thuật của thần linh khổng lồ vẫn không đáng nhắc tới.

Chu Thiên Trảm Yêu kiếm được thi triển, hơn trăm thanh bảo kiếm bay qua bay lại, thi triển kiếm pháp bất đồng, cứ như có cả trăm thần linh đồng thời sử dụng Phi Kiếm thuật thi triển kiếm pháp, tấn công về phía Hứa Ứng!

Nếu chưa từng học kiếm thuật, e rằng chỉ vừa đối mặt đã bị chém đứt đứt đầu đứt chân đứt tay, thân thể bị đâm thủng trăm ngàn lỗ!

Hứa Ứng cầm cành liễu trong tay, bước chân di chuyển, dùng cành liễu trong tay làm kiếm, không lùi mà tiến, đón đầu trăm thanh bảo kiếm, nhảy vào Chu Thiên Trảm Yêu kiếm trận!

“Keng!”

Cành liễu của y đánh vào thanh bảo kiếm đầu tiên, cành liễu và bảo kiếm va chạm. Ngay khoảnh khắc thanh bảo kiếm kia văng ra, đầu cành liễu lóe lên kiếm quang, chặt đứt cành cây sau chuôi kiếm!

Hứa Ứng tiến lên trước một bước, tránh thanh bảo kiếm lao tới sau lưng, cành liễu trong tay gạt một thanh bảo kiếm khác ra, kiếm khí lướt qua cành, lại một thanh bảo kiếm rơi xuống đất.

Hơn hai mươi thanh bảo kiếm tấn công tới từ những phương hướng khác nhau, Hứa Ứng lập tức gặp nguy hiểm, cho dù kiếm thuật của y tinh diệu đến đâu đi nữa nhưng đâu phải ba đầu sáu tay, làm sao ứng phó đồng thời nhiều công kích như vậy?

Đột nhiên cành liễu trong tay y rời tay bay ra, vẽ thành từng từng đường cong mỹ lệ giữa không trung, trong lúc phóng tới như bay còn chặt đứt từng cành cây đang múa kiếm!

“Phi Kiếm thuật!”



Chu Dương thầm kinh hãi, chỉ trong chớp mắt mà đã có hơn ba mươi thanh bảo kiếm đánh về phía Hứa Ứng bị chém rơi, đồng thời theo thân hình của Hứa Ứng di chuyển, càng ngày càng nhiều bảo kiếm rơi xuống.

Thân hình Hứa Ứng nhảy lên, như cá chép vượt long môn, xuyên qua giữa những thanh bảo kiếm, cành liễu bay lượn xung quanh y, bất cứ thanh bảo kiếm nào đi vào phạm vi một trượng đều bị cành liễu chặt đứt cành cây sau chuôi kiếm!

Bảo kiếm không có cành kéo lên, không chịu khống chế, rơi xuống đất.

Chỉ nghe tiếng leng keng leng keng vang lên không dứt, tới khi y hạ xuống đất, sau lưng đã rơi đầy bảo kiếm, đều là cành cây ở chuôi kiếm bị chặt đứt!

Chu Dương cười lạnh, chỉ thấy những thanh bảo kiếm này rơi xuống đất, cành cây ở chuôi kiếm cắm rễ dưới đất nhanh chóng sinh trưởng, những cành cây này càng ngày càng dài, cực kỳ linh động, vung bảo kiếm đánh tới sau lưng Hứa Ứng!

“Hứa Ứng, ngươi vốn không hiểu Chu Thiên Trảm Yêu kiếm của Chu gia ta lợi hại tới mức nào! Đừng nói loại yêu vương như ngươi, cho dù là yêu thần hưởng thụ hương hỏa tế lễ cũng phải nuốt hận!”

Sau khi Hứa Ứng hạ xuống đất, khoảng cách giữa y và Chu Dương chỉ còn vài trượng, giơ ngón tay điểm ra, viu một tiếng, tốc độ của cành liễu tăng vọt, bắn thẳng về phía Chu Dương!

Chu Dương quát lớn: “Kim Cương Bất Hoại thân!”

Thân thể hắn sinh trưởng điên cuồng, chẳng mấy chốc đã cao khoảng trượng hai, toàn thân tỏa ra ánh sáng kim, tay chân to bè, bàn tay phủ một lớp kim loại mỏng manh, đón đầu cành liễu!

Ngay khoảnh khắc bàn tay hắn và cành liễu va chạm, kiếm quang trên cành liễu bùng lên, viu một tiếng, kiếm khí xuyên thủng lòng bàn tay kim loại của hắn.

Ngay sau đó cành liễu ngăn cản lòng bàn tay hắn, lực lượng bộc phát. Nơi lòng bàn tay Chu Dương chạm vào cành liễu, hào quang rung chuyển như sóng gợn.

Cùng lúc, Hứa Ứng xuyên qua vòng vây của tầng tầng lớp lớp bảo kiếm, bàn tay nắm lấy một đầu khác của cành liễu, đột nhiên phát lực đâm tới!

Chu Dương hét lớn, dồn pháp lực lên, chỉ nghe bộp một tiếng, cành liễu đâm gãy xương cốt trong lòng bàn tay hắn, nhô ra khỏi muốn bàn tay, lại rời tay Hứa Ứng bay tới, nhắm thẳng vào mi tâm hắn!

Chu Dương vội vàng lùi lại phía sau, vung quyền ra đánh nát cành liễu, đột nhiên Hứa Ứng nắm lấy một thanh bảo kiếm rơi dưới đất, cong ngón tay búng ra. Giữa không trung, trường kiếm xé gió bay tới, kiếm khí bừng bừng, chém về phía hắn!

Lúc này Chu Dương mới chú ý tới, không ngờ sau lưng Hứa Ứng đã có hơn mười thanh bảo kiếm đang lơ lửng, bay lượn xung quanh thiếu niên, ngăn cản tất cả những thanh kiếm mà gốc cây Phượng Hoa đang điều khiển!

Những thanh bảo kiếm này không phải pháp bảo, hắn có thể sử dụng được thì Hứa Ứng cũng có thể sử dụng được.



Chu Dương giơ tay cố bắt lấy, đột nhiên bàn tay đau đớn, năm ngón tay bay thẳng lên!

Chu Dương phát động bí tàng Nê Hoàn, ngón tay vừa đứt lại mọc ra, nhưng lúc này Hứa Ứng đã xuất quyền đánh tới, sau lưng hiện lên Tượng Thần Vương Thể, thần lực bộc phát.

Chu Dương trúng quyền vào đầu, thân thể cao lớn bay ngược về phía sau!

“Cẩu quan! Khi ngươi ức hiếp bách tính Linh Lăng, có từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay không?”

Hứa Ứng lao thẳng về phía trước, như voi lớn qua sông, bước chân hạ xuống đất là mặt đất nổ tung, thanh thế kinh người. Sau lưng y, từng thanh bảo kiếm bắn ra như tia sáng, ẩn chứa lực lượng như voi như rồng, đâm về phía Chu Dương!

Chu Dương vừa sợ vừa giận, vội vàng cao giọng quát lớn: “Còn không tới hỗ trợ?”

Từng thanh bảo kiếm đã bắn tới trước mặt hắn, Hắn vội vàng giơ tay ra chống đỡ, mới ngăn được ba thanh bảo kiếm thì thân hình Hứa Ứng xoay chuyển, một cước đá vào mặt hắn.

“Ầm! Ầm! Ầm!”


Chu Dương lăn lông lốc, đập vào rừng núi, từng luồng kiếm quang lập tức bắn vào trong rừng, kiếm khí bộc phát, chém ngang bổ dọc, chặt đứt từng gốc đại thụ!


Đám quan lại Linh Lăng huyện vội vàng lao tới kêu to: “Tội đồ đừng càn rỡ!”


Còn chưa dứt lời thì ánh sáng xanh đột nhiên lóe lên, cành liễu đã xuyên thủng đầu một người.


Ánh sáng xanh đó như con linh xà, nhanh chóng bay lượn trên không trung, tốc độ nhanh chóng tới mức người ta hoa cả mắt. Mười hai gã quan lại còn lại ai nấy vội vàng thôi thúc na pháp, dây leo bay lượn bốn phía, cố gắng ngăn cản ánh sáng xanh kia.


Ánh sáng xanh bay vù vù, phát ra tiếng xé gió kỳ dị, tốc độ cực nhanh, nơi nó đi qua dây leo lao nhao nổ tung.


Đột nhiên, một gã quan lại lệch đầu, ánh sáng xanh xuyên qua huyệt Thái Dương bên trái của hắn, lại nhô ra ở huyệt Thái Dương bên phải, Bốn phía xung quanh hắn, dây leo lập tức mất khống chế, múa lượn lung tung như những con rắn điên, mãi tới khi đầu óc hắn tử vong, đống dây leo đó mới như kiệt sức, dồn dập đổ xuống đất.


Một gã quan lại áo xanh nghe thấy bên trái có động tĩnh, quay đầu nhìn lại, đột nhiên sau lưng tê rần, cành liễu xuyên qua giữa lưng hắn, nhô ra trước ngực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK