Lúc này, Quân Lăng Thiên đã bị thương rất nặng, ngay cả đứng dậy cũng không được!
Phụt phụt phụt!
Cùng lúc đó, Mộ Thiên Vấn, Bạch Thao và ba vị Hộ Quốc Chí Tôn khác bị Long Ngạo và Chung Vô Diệm đánh bại, năm người bọn họ đều phun máu, nửa quỳ trên mặt đất!
Diệp Phàm vung con dao găm màu đen, nhìn chằm chằm Quân Lăng Thiên và năm vị Hộ Quốc Chí Tôn với vẻ mặt khát máu: "Các người đã hại chết quân Thiên Sách, hôm nay tôi sẽ bắt các người nợ máu trả bằng máu!"
Nói xong hắn định ra tay với sáu người này!
"Chờ đã!"
Đột nhiên, một giọng nói uy nghiêm vang lên.
Ngay lập tức, từ xa xuất hiện một quân đoàn mặc áo giáp vàng, họ là Ngự Lâm Quân, những hộ vệ đang canh giữ cung điện.
Trước mặt đội Ngự lâm quân này là một người đàn ông uy nghiêm mặc áo bào màu tím, khuôn mặt chữ điền, trông chừng khoảng năm mươi tuổi, toàn thân toát ra uy thế của một vị vua thực sự!
“Quốc chủ!”
Lữ Tứ Hải và bốn vị trưởng lão Nội Các nhìn thấy người đàn ông mặc áo tím này thì đều biến sắc, cùng kêu lên.
Đúng vậy, người này chính là quốc chủ Long quốc.
“Bái kiến quốc chủ!”
Các quyền quý và người chiến bộ đều cung kính kêu to.
Nhưng Diệp Phàm lại không hành lễ, chỉ liếc nhìn vị quốc chủ này với ánh mắt lạnh nhạt.
“Quốc chủ, sao ngài lại đến đây?”
Long Chiến Thiên lên tiếng.
“Trẫm không đến thì Long quốc sắp xảy ra chuyện.”
Quốc chủ Long Quốc lắc đầu cảm thán, sau đó nhìn về phía Diệp Phàm: “Ngươi là Diệp Phàm!”
“Đúng vậy.”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Ngươi suất lĩnh quân Thiên Sách chống lại đại quân bảy nước, chém bảy nguyên soái, trẫm thay mặt cho muôn vàn người dân Long quốc cảm ơn ngươi.”
Quốc chủ Long quốc nói.
Diệp Phàm nở nụ cười châm chọc: “Hiện tại lại biết cảm ơn tôi? Lúc trước hắn dành nhận công lao của tôi, sao ông không nói gì? Lúc bọn họ hại chết mười mấy vạn chiến sĩ quân Thiên Sách, ông lại ở đâu? Bây giờ chạy đến giả mù mưa sa cho ai xem!”
“Diệp Phàm, không được vô lễ với quốc chủ!”
Long Chiến Thiên vội vàng nói.
“Không sao!”
“Chuyện của quân Thiên Sách là lỗi của trẫm, trẫm không ngờ bọn họ lại tàn nhẫn như vậy.”
Quốc chủ Long quốc thở dài, nói: “Ngươi yên tâm, ta sẽ đòi lại công bằng cho các chiến sĩ anh hùng đã hy sinh đó.”
“Thiên Tôn!”
Quốc chủ Long quốc hét lớn.
Một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt năm người Mộ Vấn Thiên, tung ra một chưởng.
Năm vị Hộ Quốc Chí Tôn còn chưa kịp phản ứng đã bị một chưởng của người này đánh nát thân thể!”
Hình ảnh này làm mọi người hít sâu một hơi.
Bọn họ không ngờ năm vị Hộ Quốc Chí Tôn lại chết dễ dàng như vậy.
Sau đó bọn họ cùng nhìn về phía người ra tay.
Người này mặc bộ vest đen, sắc mặt lạnh lùng, tản ra hơi thở cực kỳ bá đạo, làm người không rét mà run.
“Thiên Tôn!”
Long Chiến Thiên, Lữ Tứ Hải và bốn vị trưởng lão Nội Các đều nhìn người này với ánh mắt kính nể.