“Lại là quân Thiên Sách!”
Sắc mặt nguyên soái Anh Quốc tối sầm lại, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo.
Năm đó liên quân của năm nước đã bị bại trận dưới tay quân Thiên Sách, trong đó Anh Quốc chịu tổn thất nặng nề nhất, vì vậy đối với binh lính của Anh Quốc mà nói, kẻ thù lớn nhất của bọn họ chính là quân Thiên Sách!
“Quân Thiên Sách đến cũng thật đúng lúc, chúng ta có thể nhân cơ hội này báo thù!” Nguyên soái của Lưu Ly Quốc hét lên.
“Đúng vậy, lần này chúng ta phải tiêu diệt quân Thiên Sách, cho bọn chúng biết thực lực của chúng ta mạnh cỡ nào, đáng tiếc chiến thần Thiên Sách ngày đó đã biến mất, nếu không lần này chúng ta cũng xử lý luôn cả ông ta!” Nguyên soái Hoa Kỳ kiêu căng nói.
“Bây giờ chiến thần Thiên Sách không có ở đây, mối đe dọa lớn nhất chỉ là các quân đoàn trưởng. Chờ đến khi trận chiến bắt đầu, những cường giả lập tức tràn về phía trước, loại bỏ những quân đoàn trưởng đó, như vậy thì quân Thiên Sách chẳng thể cản trở chúng ta được nữa!”
Nguyên soái Anh Quốc lạnh lẽo nói, các nguyên soái còn lại đều gật đầu đồng ý.
Chẳng bao lâu, trăm vạn đại quân bảy nước đã xuất hiện ở biên giới của Long Quốc, đối đầu với quân Thiên Sách!
“Quân Thiên Sách, chúng ta lại gặp nhau rồi!” Nguyên soái Anh Quốc bước ra, lạnh lùng nói.
“Honda Koji, anh của ông năm đó đã chết trong tay quân Thiên Sách. Bây giờ ông đã sẵn sàng đi gặp anh của mình chưa?” Mộ Bạch cười lạnh.
Vị nguyên soái của Anh Quốc này tên là Honda Koji, anh cả của ông ta là Honda Koichi là nguyên soái chỉ huy quân đội Anh Quốc trong liên quân năm nước năm đó, sau đó ông ta đã bị chiến thần Thiên Sách giết chết!
“Hừ, năm đó chiến thần Thiên Sách đã giết anh của tôi, hôm nay tôi sẽ bắt mấy người phải đền mạng!” Honda Koji hét lên giận dữ.
“Năm đó, quân Thiên Sách của tôi có thể giết chết được đám xâm lược các người, thì hôm nay cũng có thể làm như vậy!”
“Giết!!!”
Hoàng Bộ Thương uy nghiêm quát lên, tay trái cầm thanh kiếm gãy, lao lên chém giết.
“Quân Thiên Sách, giết!!!” Thiên Khuyết và các quân đoàn trưởng khác đều đồng thanh hét lên.
30 vạn quân Thiên Sách theo các quân đoàn trưởng đều lao lên.
“Giết!!!” Lúc này, bảy tên nguyên soái cũng đồng thời hét lên.
Trăm vạn quân bảy nước cũng lao lên.
Một trận chiến lớn đã bắt đầu bùng nổ!
Xoẹt, xoẹt, xoẹt! ! !
Ngay khi tám quân đoàn trưởng và Chiến Vương chín ngón Tần Thành đang điên cuồng chém chết những binh lính của quân bảy nước, thì đột nhiên những mũi tên vàng đáng sợ và những con rồng lửa lao thẳng về phía bọn họ.
“Cẩn thận!”
Thiên Khuyết hét lớn, ông cầm một thanh kiếm nặng màu đen để tiêu diệt tất cả những con rồng lửa, trong khi những người khác vung vũ khí để phá hủy tất cả những mũi tên vàng.
Ngay sau đó, những dây leo dày đặc mọc lên từ mọi hướng rồi lao về phía đám người Thiên Khuyết, cố gắng kiềm chế họ.
Đoàn Đạo lập tức bị dây leo quấn chặt lúc nào không hay!
Soạt!
Lúc này, Tần Thành vung Long Tuyền bảo kiếm lên để chặt đứt toàn bộ dây leo trên người Đoàn Đạo.
“Cám ơn!” Đoạn Đạo nói.
“Không có gì!” Tần Thành vừa đáp vừa vung kiếm chặt tiếp từng dây leo!
“Đây là thuật sĩ tấn công sao?” Thẩm Thanh Y trầm giọng hỏi.
“Là dị năng giả của Hoa Kỳ!”
Thiên Khuyết liếc nhìn mấy người Hoa Kỳ ở phía trước đang điều khiển những mũi tên vàng, rồng lửa và dây leo.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt!
Ngay khi Thiên Khuyết và những người khác đang ngăn chặn cuộc tấn công dị năng này, thì những người đàn ông mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện phía sau bọn họ, tay cầm kiếm katana rồi tấn công thẳng vào bọn họ.
Phồng phập phồng phập! ! !
Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu và Thẩm Thanh Y nhanh chóng phát hiện và giết chết đám người này.
Thế nhưng Đoạn Thiên Bằng, Mục Kình Thiên và Đoàn Đao đã bị đám người mặc đồ đen làm cho bị thương, dẫu vậy Thiên Khuyết đã kịp thời ra tay và giúp họ giết chết kẻ thù.
“Là ninja Anh Quốc, mọi người hãy cẩn thận xung quanh!” Thiên Khuyết hét lên.
“Đám người Anh Quốc này thật hèn hạ!” Đoàn Đao tức giận nói.
“A Di Đà Phật!”
Đột nhiên một giọng nói chợt vang lên, một luồng áp bức liền bao trùm lấy tất cả.
Một nhóm tu sĩ mặc áo cà sa xám, làn da màu đồng xuất hiện ở đây, ánh mắt bọn họ toát ra sự lãnh lẽo vô tình, tấn công thẳng về phía Thiên Khuyết và những người khác, bộc phát sức mạnh vô cùng khủng khiếp.
Bang bang bang bang! ! !
Lúc này hai bên đánh nhau ngày càng dữ dội.
Mà trong trận chiến này, đám người Thiên Khuyết cũng không chiếm được nhiều lợi thế!
“Tại sao lại có hòa thượng ở đây?” Đồ Phu cau mày, lạnh lẽo nói.
“Bọn họ hẳn là nhà sư khổ hạnh đến từ Thiên Trúc Quốc!” Thiên Khuyết nói.
“Nhà sư khổ hạnh?” Mọi người đều kinh ngạc.
Những nhà sư khổ hạnh của Thiên Trúc Quốc rất nổi tiếng, bọn họ khác với nhà sư của Long Quốc ở trong chùa để tụng kinh và niệm Phật.
Những nhà sư khổ hạnh sẽ đi qua các sa mạc và những nơi nguy hiểm, bọn họ coi đây là một cách tu hành khổ hạnh!
Cũng bởi vì cách tu hành độc đáo lại đáng sợ này mà nhà sư khổ hạnh có ý chí và sức chiến đấu kinh người, đã trở thành một thế lực lớn nhất ở Thiên Trúc Quốc!