“À còn nữa, tôi nhận được tin tức, ở Tây Nam xuất hiện một gốc Hỏa Linh Chi, mau lập tức phái người đi tìm, mang về đây!”
“Có Hỏa Linh Chi ngàn năm, thực lực của Lang Thiên chắc chắn sẽ tiến thêm một bước, đến lúc đó nhất định sẽ đứng đầu Thanh Bảng năm nay!”
Phiệt chủ Lâm Phiệt nhìn Lâm Báo nói.
“Hỏa Linh Chi ngàn năm?”
Lâm Báo đầu tiên là giật mình, sau đó lập tức gật đầu.
Cùng lúc, trong phủ trang viên nào đó ở đế đô.
Người đàn ông trung niên để râu mặc áo khoác dài đang ngồi uống trà, nghe người mặc đồ đen ở phía đối diện báo cáo, ánh mắt ông ta híp lại, trầm giọng nói: “Có chắc thông tin này là thật?”
“Chủ nhân, đây là thông tin Ám Ảnh tra được, vô cùng chính xác!”
Người đàn ông mặc áo đen quỳ trên mặt đất nói.
“Không ngờ chủ nhân lại có đệ tử rồi, hơn nữa còn đã xuất hiện?”
“Lẽ nào chủ nhân muốn hắn trở về kế thừa điện Long Vương.”
Ánh mắt người đàn ông không ngừng lóe lên.
“Không được, vất vả lên kế hoạch mấy chục năm, sắp ngồi tới vị trí Long Vương, sao có thể dễ dàng chắp tay nhường cho người khác!”
Lập tức, vẻ mặt người đàn ông trở nên lạnh lẽo, ánh mắt lộ ra vẻ không cam lòng.
“Chủ nhân, tôi có thể đi giết hắn!”
Người mặc đồ đen lên tiếng.
“Không thể giết hắn!”
Người đàn ông trầm giọng nói.
“Vì sao? Một khi hắn trở lại điện Long Vương, kế hoạch của chủ nhân chẳng phải là...”
Người kia khó hiểu nói.
“Từng nghe qua ‘Hiệp thiên tử dĩ lệnh chư hầu chưa?’
Người đàn ông nhếch khóe miệng
Chủ nhân đây là muốn...
“Đúng vậy, khống chế hắn ta, để hắn trở thành con rối trong tay, như vậy mới càng dễ nắm điện Long Vương trong tay!”
Người đàn ông khẽ vuốt chòm râu, cười lạnh.
“Chủ nhân cao minh!”
“Nhưng mà theo những gì Ám Ảnh điều tra, thực lực của người này không đơn giản, thậm chí hắn cũng có liên hệ với nhiều điện chủ phân điện ở các quận, muốn khiến hắn nghe theo lời của chúng ta, chỉ sợ là không dễ!”
Người đối diện lên tiếng.
“Có giỏi tới đâu cũng chỉ là ranh con vắt mũi chưa sạch, nếu ngay cả hắn chúng ta cũng không khống chế được, thì nói gì tới việc tóm lấy toàn bộ điện Long Vương!”
Người đàn ông tự tin nói, dặn đi dặn lại: “Chuyện này phải giữ bí mật nghiêm ngặt, tuyệt đối không thể để cho những người khác ở điện Long Vương biết được sự tồn tại của hắn!”
Trong một thung lũng nào đó ở Long Quốc.
Một cơn gió lạnh thổi tới, một áp lực khủng khiếp bộc phát trong hang động của thung lũng, khiến mọi người trong thung lũng phải quỳ xuống.
Một bóng người chậm rãi bước ra.
Toàn thân người này tràn ngập khí độc, những chỗ người đó đi qua, mỗi cọng cây ngọn cỏ, ngay cả không khí cũng bị ăn mòn hết.
"Chúc mừng tông chủ xuất quan!"
Trong thung lũng, đám người đang quỳ cùng hét lên.
Họ chính là đệ tử của Độc Tông, mà người vừa bước ra chính là tông chủ của Độc Tông Khâu Thiên Nhẫn!
"Phong Nhi đâu?"
Khâu Thiên Nhẫn nhìn xung quanh, lạnh lùng hỏi.
Nghe tông chủ hỏi, sắc mặt các đệ tử Độc Tông biến đổi.
"Nói!"
Khâu Thiên Nhẫn quát lên, khí thế trấn áp tuyệt đối.
Lúc này đại trưởng lão của Độc Tông mới kể lại chuyện đã xảy ra.
Bốp!