“Mặc dù tìm được địa chủ nhưng đối phương gửi tin nói muốn lão gia tự đến, nếu không chúng ta chỉ có thể đi nhìn thi thể của tiểu thư!”
Đội trưởng đội hộ vệ nói.
“Cái gì? Đám người này muốn làm gì?”
Tô Uy biến sắc.
“Nếu bọn họ muốn lão già này đi, vậy ta sẽ đi gặp bọn họ.”
Tô Định Sơn đứng dậy nói.
“Ba, không được, ba không thể đi mạo hiểm.”
Tô Uy nói.
“Bây giờ ta là ông nội của Nhược Tuyết, ta phải đi cứu con bé!”
Tô Định Sơn kiên quyết nói.
“Con đi triệu tập tất cả hộ vệ nhà họ Tô, thông báo cho đội tuần tra, bảo bọn họ phối hợp với chúng ta!”
Thấy vậy Tô Uy biết không khuyên được, đành phải đi sắp xếp.
Nửa tiếng sau.
Tô Uy cùng Tô Định Sơn mang theo một đám người đi đến ngôi nhà nào đó ở vùng ngoại thành Đế Đô.
Tô Nhược Tuyết đang bị treo trên không.
“Nhược Tuyết!”
“Nhược Tuyết!”
Tô Định Sơn và Tô Uy nhìn thấy Tô Nhược Tuyết, vội vã kêu lên.
“Ông nội, ba!”
Tô Nhược Tuyết mở to mắt nhìn bọn họ.
“Người đâu, nhanh đến cứu người!”
Tô Định Sơn hét lên.
Đám hộ vệ nhà họ Tô đang định lên cứu người.
Vụt vụt vụt!
Đúng lúc này vô số mũi tên đen bắn ra.
Chỉ trong nháy mắt, các hộ vệ nhà họ Tô đi lên đều bị bắn chết.
“Cẩn thận, bảo vệ lão gia và gia chủ!”
Đội trưởng đội hộ vệ của nhà họ Tô kêu lên.
Đám cao thủ nhà họ Tô đứng chắn trước mặt Tô Định Sơn và Tô Uy, cảnh giác nhìn xung quanh.
Lúc này, một đám người đi ra.
Người cầm đầu là hộ pháp Cửu Tiễn, một trong bốn hộ pháp của Thiên Võng, phía sau đi theo một đám cao thủ Thiên Võng, tất cả đều là cao thủ trên Địa cảnh!
“Mấy người là người của Thiên Võng?”
Tô Định Sơn quát.
“Tô lão gia, chắc ông rất rõ mục đích gọi ông đến!”
“Muốn cứu cháu gái ông, giao thành quả nghiên cứu kia ra đây!”
“Nếu không hôm nay ông sẽ phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh!”
Hộ pháp Cửu Tiễn lạnh nhạt nói.
“Đám người đê tiện vô sỉ!”
“Nơi này là Đế Đô, không đến lượt mấy người làm bậy, ta đã thông báo cho sở tuần tra, rất nhanh bọn họ sẽ đến, mấy người sẽ không chạy thoát được!”
Tô Uy lạnh lùng quát.
“Nếu hôm nay tôi chết ở đây, vậy hôm nay đại tiểu thư nhà họ Tô phải chôn cùng rồi!”
Hộ pháp Cửu Tiễn nhắm thẳng cung tên về phía Tô Nhược Tuyết.
“Đừng!”
Tô Định Sơn hét lớn.
“Tô lão gia, ông lựa chọn thành quả nghiên cứu, hay lựa chọn cháu gái ông, tôi cho ông ba giây suy nghĩ!”