“Giải trí Đế Vương?”
“Chẳng lẽ chuyện này do giải trí Đế Vương làm?”
Tô Nhược Tuyết kinh ngạc nói.
“Không sai, họ cho người photoshop những bức ảnh này rồi đăng lên!”
Diệp Phàm nói.
“Tôi nên sớm nghĩ đến bọn họ mới đúng!”
“Không ngờ lần này đám người kia lại to gan như vậy, bọn họ không sợ nhà họ Tô nổi giận ư?”
Hồ Cầm tức giận quát.
“Đối phương làm vậy còn không phải vì chúng ta hủy hợp đồng với Chu Doãn Nhi rồi mời Tô tiểu thư làm người đại diện? Vậy nên họ muốn trả thù?”
Đường Sở Sở nhíu mày trầm giọng nói.
“Trả thù?”
“Bọn họ cũng gan đấy!”
Diệp Phàm hừ lạnh.
Hắn cầm điện thoại lên nói với Xuân Lan ở đầu dây bên kia: “Không tiếc bất cứ giá nào, tôi muốn giải trí Đế Vương hoàn toàn biến mất, đương nhiên trước khi bọn họ biến mất phải để bọn họ làm rõ chuyện này!”
“Vâng thiếu chủ.”
Xuân Lan trả lời.
“Anh muốn đối phó giải trí Đế Vương? Giải trí Đế Vương là công ty giải trí lớn nhất cả nước, sau lưng còn có thế lực ở Đế Đô làm chỗ dựa, không dễ đối phó như vậy đâu!”
“Tôi đi liên hệ với ba tôi để ông ấy xử lí!”
Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm nói.
“Yên tâm, chuyện này sẽ được giải quyết nhanh thôi.”
Diệp Phàm tự tin nói.
Nhà họ Tô tại Đế Đô.
“Sao lại thế này!”
“Rốt cuộc là ai làm? Lập tức điều tra cho tôi!”
Gia chủ nhà họ Tô, Tô Uy vô cùng tức giận nói khi biết tin tức ngày hôm nay.
“Gia chủ, tôi đã cho người điều tra, rõ ràng lần này đối phương nhằm vào đại tiểu thư, hơn nữa chúng ta không hề giấu diếm thân phận đại tiểu thư nhà họ Tô, đối phương biết mà vẫn dám làm vậy, chỉ sợ lai lịch không nhỏ.”
Quản gia nhà họ Tô nói.
“Không cần tra, chuyện này chắc chắn liên quan đến đám người kia!”
Lúc này một giọng nói trầm thấp khàn khàn vang lên.
Một ông lão chống gậy đi đến, đó chính là ông cụ nhà họ Tô, Tô Định Sơn.
“Cha, sao cha lại đến đây?”
Tô Uy nhìn Tô Định Sơn vội vàng nói.
“Xảy ra chuyện lớn như vậy, sao cha có thể không đến được?”
“Bên phía Nhược Tuyết sao rồi?”
Tô Định Sơn trầm giọng.
“Con đã liên lạc với Nhược Tuyết, tạm thời con bé không sao.”
“Cha, cha yên tâm đi, con đã cho người xóa hết những tấm hình kia xuống rồi, đồng thời cũng đã cảnh cáo những trang web truyền thông kia để họ lập tức xóa hết tin tức đi.”
Tô Uy nói, ánh mắt nhìn Tô Định Sơn: “Nhưng mà cha, vừa rồi ba nói chuyện này liên quan đến đám người kia, ý của cha là…”
“Chính là bọn họ, lúc trước muốn bắt cóc Nhược Tuyết, bây giờ lại muốn phá hủy danh dự của con bé, tất cả đều là muốn cảnh cáo chúng ta!”
Tô Định Sơn lạnh nhạt nói.
“Không ngờ đám người kia lại dám đánh chủ ý lên người Nhược Tuyết, đúng là buồn cười!”