Hách Liên Thiên đáp.
“Ngươi nghĩ ngươi có năng lực giết ta sao?”
Diệp Phàm cười nghiền ngẫm.
“Nếu ngươi dám động đến hắn, bổn hoàng sẽ giết ngươi!”
Nữ Hoàng Băng Tuyết nhìn chằm chằm Hách Liên Thiên, quát một câu lạnh thấu xương.
“To gan, dám vô lễ với thiếu tộc trưởng!”
Đột nhiên, một giọng nói từ xa truyền đến.
Bóng dáng của hai lão giả bỗng xuất hiện tại đây, một người trong đó vung kiếm chém về phía Nữ Hoàng Băng Tuyết.
Một kiếm này hóa thành một dải kiếm quang dài hàng nghìn thước, lưỡi kiếm sắc bén xé rách không gian, trong nháy mắt đã lao tới trước mặt Nữ Hoàng Băng Tuyết.
Nữ Hoàng Băng Tuyết đánh ra một chưởng, từng lớp băng lạnh thấu xương bùng phát, làm rung chuyển kiếm quang kia.
Bỗng một tiếng vang lớn vang lên, kiếm quang vỡ vụn, cơ thể Nữ Hoàng Băng Tuyết khẽ run lên lùi về sau một bước!
Hiển nhiên thực lực lão giả này rất mạnh!
“Tứ trưởng lão, ông bắt vị cô nương này, nhớ không thể làm cô ấy bị thương, Ngũ trưởng lão, ông giải quyết hắn đi!”
Hách Liên Thiên nói.
Dứt lời hai lão giả bên cạnh hắn ta xông ra ngoài, người vừa ra tay lúc nãy lao về phía Nữ Hoàng Băng Tuyết, một người khác thì lao về phía Diệp Phàm nhưng bị Đường Sở Sở chặn lại.
Trong phút chốc, bốn người họ đã chiến đấu vô cùng kịch liệt!
“Không ngờ vị mỹ nhân bên cạnh ngươi cũng lợi hại như vậy, ngươi cũng có số đào hoa lắm!”
Hách Liên Thiên nhìn chằm chằm Diệp Phàm, đáy mắt tràn đầy sự ghen ghét, lạnh lùng nói: “Vậy để ta tự mình giải quyết ngươi vậy!”
Lúc này, Hách Liên Thiên vung ra một thanh linh kiếm, lao tới giết Diệp Phàm.
Diệp Phàm vung Tu La Kiếm chém ra, mạnh mẽ chặn lại kiếm của đối phương, hai kiếm đụng vào nhau phát ra một tiếng vang lớn!
Răng rắc!
Kết quả thanh linh kiếm trong tay Hách Liên Thiên bị Tu La Kiếm chặt đứt ngay tại chỗ, cả người hắn ta bị đánh bay ra ngoài, đập xuống đất nôn ra máu!
“Muốn giết ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!”
Diệp Phàm khinh thường nhìn Hách Liên Thiên, vào lúc hắn muốn chém một kiếm vào đối phương, nhưng đúng lúc này, một tiếng gầm từ trong hư không truyền đến, một uy áp cực lớn giáng xuống!
Khi uy áp này giáng xuống, Diệp Phàm bị chấn động liên tục lui về phía sau, Nữ Hoàng Băng Tuyết và Đường Sở Sở đang chiến đấu cũng dừng lại.
Lúc này, phía trên hư không, một người đàn ông trung niên trông vô cùng tức giận xuất hiện, đáy mắt phừng phừng lửa giận, cả người tràn ngập uy áp khủng bố, khiến toàn bộ không khí trong chiến trường cổ biến mất sạch sẽ, biến nơi này thành một vùng chân không!
“Là ai đã hủy hoại đôi mắt của con trai ta?”
Người đàn ông trung niên giận dữ hét lên.
“Gia chủ, chính là cô ta móc mắt thiếu gia, hai người kia cũng là một bọn với cô ta!”
Tức thì, một nhóm người xuất hiện tại đây, một người trong đó chỉ vào Nữ Hoàng Băng Tuyết và Diệp Phàm nói, bọn họ chính là thuộc hạ của tên thiếu gia đã bị móc mắt trước đó.
“Đó không phải là Mạc Trường Khiếu, gia chủ nhà họ Mạc, một trong cửu đại thế gia của Thương Lan giới sao?”
“Ông ta thế mà tới đây?”
“Thương Lan giới? Đó có phải là Thương Lan giới một trong bát đại thế giới trung cấp không?”
“Không sai, không ngờ rằng gia chủ nhà họ Mạc, một trong cửu đại thế gia của Thương Lan giới lại xuất hiện ở đây, ông ta mới là cường giả chân chính đấy!”
Giờ phút này, những tu hành giả có mặt ở đây đều nghị luận sôi nổi khi nhìn thấy người đàn ông trung niên tức giận đó, trong mắt họ chứa đầy vẻ sợ hãi.
Mạc Trường Khiếu phẫn nộ nhìn ba người Nữ Hoàng Băng Tuyết, giận dữ hét lên: “Dám móc mắt con trai ta, ta muốn các ngươi chết không có chỗ chôn!”