Mục lục
Nhất Thế Thần Vương - Diệp Phàm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, một đám người đông đúc xuất hiện trong quán cà phê, dọa cho khách trong quán bỏ đi hết.

Kẻ dẫn đầu đám người này chính là Trịnh thiếu gia hôm qua định ra tay với hai người Khương Vân Hi.

Lần này hắn ta dẫn theo một đám người, trong đó còn có không ít cao thủ.

"Lại là anh!"

Lý Tử Huyên nhìn Trịnh thiếu gia với sắc mặt sa sầm, lạnh lùng nói.

"Hai cô gái xinh đẹp à, các cô không thoát khỏi lòng bàn tay tôi được đâu!"

"Chưa có người phụ nữ nào Trịnh Vinh này muốn mà không có được!"

Trịnh thiếu gia hừ lạnh, liếc mắt nhìn Diệp Phàm, trong mắt lộ rõ sát ý lạnh lẽo: "Còn thằng nhãi nhà mày, hôm nay chết chắc rồi!"

"Xem ra hôm qua tao đạp quá nhẹ nên mày vẫn còn sức nói chuyện!"

Diệp Phàm lạnh lùng cất lời.

"Giết nó cho tao!"

Trịnh Vinh lập tức ra lệnh.

"Dừng tay!"

Lúc này, Hoa Ân nghiêm mặt nói.

"Lão già, ông cũng muốn xen vào việc của người khác hả?"

Trịnh Vinh liếc nhìn Hoa Ân.

"Tôi là Hoa Ân, viện trưởng ngự y viện!"

"Cậu là con cái nhà ai mà hỗn láo như vậy?"

Hoa Ân nhìn Trịnh Vinh, buông lời khiển trách.

"Viện trưởng ngự y viện?"

Trịnh Vinh lập tức nhíu mày, lạnh lùng nói: "Cho dù ông là viện trưởng ngự y viện thì sao nào? Cha tôi là Trịnh Tứ Hải đấy!"

"Trịnh Tứ Hải? Một trong chín thần tài của thương hội Thiên Long?"

Hoa Ân ngạc nhiên hỏi.

"Không sai!"

Trịnh Vinh đắc ý nói.

"Trịnh Tứ Hải? Cái tên này quê thật đấy!"

"Sao không gọi là Trịnh Bát Phương đi?"

Lý Tử Huyên bật cười.

"Con ả kia, mày dám chê cười cha tao? Cha tao chính là một trong chín thần tài của thương hội Thiên Long, một câu nói của ông ấy có thể khiến chúng mày trắng tay không còn gì hết!"

Trịnh Vinh sầm mặt quát.

"Xời, lại còn thần tài. Vậy anh có biết vị hôn phu của Vân Hi nhà chúng tôi là ai không? Người ta là..."

"Tử Huyên, đừng nói bừa!"

Lý Tử Huyên còn chưa nói hết câu đã bị Khương Vân Hi ngắt lời.

"Xông lên cho tao!"

Trịnh Vinh vung tay, đám người hắn ta dẫn theo lập tức ra tay. Trong đó có nhiều cường giả Nhân Cảnh tầng bảy trở lên, thậm chí có mấy cao thủ đã nửa bước vào Huyền Cảnh.

Lúc này, ba người Huyết Phu xuất hiện, thẳng tay giết sạch đám người này.

"Nhãi ranh, mày to gan đấy, dám đối địch với thiếu chủ!"

Lôi Chiến vươn tay bóp cổ Trịnh Vinh, xách bổng hắn ta lên.

"Thả ra, cha tao là Trịnh..."

"Cha mày là ai cũng vô dụng, chết đi!"

Lôi Chiến lạnh lùng quát một tiếng, đồng thời bóp gãy cổ tên này!

"Đừng!"

Hoa Ân thấy Lôi Chiến muốn giết Trịnh Vinh thì mặt biến sắc, lập tức hét lên nhưng đã muộn.

"Haiz, các người không nên giết cậu ta, lần này gặp rắc rối rồi!"

Hoa Ân nhíu mày, vẻ mặt nặng nề.

"Ông Hoa ơi, gã này rất lợi hại sao?"

Khương Vân Hi hỏi dò.


"Cha của cậu ta là cửu đại thần tài của thương hội Thiên Long, nắm giữ một nửa thế lực trong giới tài chính Long quốc. Một khi ông ta nổi giận, cả Long quốc sẽ gặp khủng hoảng tài chính!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
P
06 Tháng ba, 2024 21:29
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK