Nhưng rất nhanh, dáng vẻ tươi cười trên gương mặt họ đã cứng lại.
Bọn họ trông thấy châm bạc của Diệp Phàm đâm chuẩn xác vào viên đạn kia, hơn nữa còn xuyên qua.
Viên đạn bị chia làm hai, rơi trên mặt đất.
Đám lính đánh thuê ngây cả người.
Một cây châm bạc lại có thể chia đôi viên đạn?
Sao có thể?
Đây là chuyện không thể xảy ra!
Vậy mà cảnh tượng này lại xuất hiện ngay trước mặt bọn họ!
Nhưng điều khiến bọn họ càng khiếp sợ hơn còn đang ở phía sau.
Sau khi kim bạc chia viên đạn ra làm hai mảnh, nó tiếp tục bay theo hướng quỹ đạo viên đạn được bắn ra.
Tay súng bắn tỉa đang núp trong tối nhìn thấy châm bạc đang lao về phía mình, sắc mặt hắn ta thay đổi, vừa định ra tay thì châm bạc đã đâm thẳng vào giữa mi tâm, chết ngay tại chỗ.
Lập tức, một người chiến sĩ rơi từ trên xà nhà xưởng xuống, đi đời nhà ma, chính là tay súng bắn tỉa kia.
Người phụ trách quân đoàn lính đánh thuê nhìn tay súng bắn tỉa xuất sắc nhất – Thư Thần cứ vậy mà chết, gương mặt trở nên cực kỳ khó coi.
“Chẳng có chút khiêu chiến nào!”
“Giết hết cho tôi!”
Diệp Phàm lắc đầu, hắn xoay người bước ra ngoài.
“Giết hắn ta!”
Vẻ mặt của mấy người phụ trách trầm xuống, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng, tất cả cầm vũ khí bắn về phía Diệp Phàm.
Nhưng lúc này, nắm đấm của hai người Đại Hổ, Nhị Hổ đã xuất hiện trước mắt họ.
Bịch bịch bịch!
Bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì cơ thể đã nổ tung.
Tiếp đó, người của Bách Hoa Lâu và điện Long Vương hợp lại, giết toàn bộ quân đoàn lính đánh thuê bên trong nhà xưởng.
Diệp Phàm ra khỏi nhà xưởng, cách đó không xa, năm bóng dáng đã đi tới.
Năm người này có mái tóc dài, mặc đồng phục huấn luyện màu đen, khuôn mặt lãnh khốc, toàn thân toát ra hơi thở lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén!
Bọn họ đều là võ giả, thực lực của mỗi người đều đã vượt qua Nhân Cảnh cửu trọng.
“Là mày!”
Trong số họ, ánh mắt người ở giữa nhìn chằm chằm Diệp Phàm rồi quát lên.
“Mấy người quen tôi?”
Diệp Phàm nhìn về phía năm người.
“Mày chính là người diệt Bá Vương Minh?”
“Lần này, bọn tao phụng lệnh môn chủ, tới đây để giết mày!”
Người nọ nhìn Diệp Phàm, lớn tiếng nói.
“Môn chủ? Xem ra, thế lực sau lưng Bá Vương Minh cũng không ít nhỉ!”
Diệp Phàm cười lạnh.
“Giết!”
Người kia trực tiếp hô lên.
Ngay lập tức, bốn người kia giết thẳng về phía Diệp Phàm.
Bọn họ vừa ra tay, toàn thân tản ra uy lực rất mạnh, chiêu thức ra tay cũng rất độc ác, mang lại cho người ta một cảm giác bị áp bách.
Vụt!
Trong tay Diệp Phàm xuất hiện một con dao găm đen.
Hắn cầm dao găm tiến về phía trước, cơ thể như hóa thành tàn ảnh.
Phụt phụt phụt!
Chỉ trong thời gian ngắn, bên tai vang lên tiếng phun ra máu.
Bốn người trợn to mắt, chưa kịp phản ứng đã ngã xuống, chết không nhắm mắt.
Người đứng giữa trông thấy cảnh tượng này, ông ta nhíu mày, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.
“A!!!”
Hắn ta trực tiếp hét lên, cơ thể bắn ra một cỗ sức mạnh đáng sợ.
Lúc này, toàn bộ sức mạnh được bộc phát ra, đây chính là một cường giả Huyền Cảnh ngũ trọng.
Giây sau, người này thi triển chiêu thức quyền pháp bá đạo, tung nắm đấm về phía Diệp Phàm.
Phụt!