Do đó hai người họ đều biết Diệp Phàm!
Khi nhìn thấy người bọn họ muốn bắt là Diệp Phàm, sắc mặt bọn họ vô cùng khó coi.
“Các người còn đứng đó làm gì? Nhanh lên!”
Ngô Càn và Vân thiếu khiển trách người đàn ông và tên thống lĩnh.
“Ngô thiếu, người này không thể động vào!”
“Vân thiếu, người này không thể động vào!”
Hai người gần như cùng lúc lên tiếng.
Bọn họ đã từng chứng kiến sự khủng bố của Diệp Phàm trong phủ Đoàn Vương, nên biết rất rõ người này không phải là người bọn họ có thể trêu chọc!
Ngay khi lời nói của hai người này thốt ra, tất cả những người có mặt đều kinh ngạc.
Ngô Càn và Vân thiếu cũng sửng sốt, hồi lâu cũng không có phản ứng.
“Không thể động vào là ý gì?”
“Tôi là con trai của sở phó của mấy người đấy, tôi ra lệnh cho mấy người bắt hắn ngay lập tức!”
Ngô Càn tức giận quát người đàn ông trung niên.
“Ngô thiếu, tên này không phải người bình thường, chúng ta không thể động vào hắn, chuyện này tôi sẽ báo cáo cho sở phó.”
Người đàn ông trung niên trầm giọng nói.
“Các người…”
Nhất thời Ngô Càn bị làm cho tức chết.
Bên kia, Vân thiếu nhìn thống lĩnh quân Kỳ Lân nói: “Quân Kỳ Lân các người kiêu ngạo quá rồi, bây giờ tôi không thể ra lệnh cho các người được nữa đúng không? Hay phải để cha tôi nói chuyện với quân chủ của các người!”
“Vân thiếu, thiếu quân chủ của chúng tôi nói, người này không thể động vào!”
“Ngài có thắc mắc gì thì trực tiếp đi tìm thiếu quân chủ của chúng tôi đi!”
Thống lĩnh quân Kỳ Lân lạnh nhạt nói.
“Ông…”
Vân thiếu tức giận nhìn chằm chằm này thống lĩnh quân Kỳ Lân!
Những người ở đây nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng họ nhấc lên một trận sóng to gió lớn!
Bọn họ hoàn toàn không ngờ ngay cả sở Hộ Long và quân Kỳ Lân cũng không dám động vào tên này!
Người mà đến cả sở Hộ Long và quân Kỳ Lân cũng kiêng dè thì thân phận của hắn rốt cuộc khủng bố đến mức nào đây?
Chỉ trong nháy mắt, tất cả bọ họ đều kiêng kị mà nhìn Diệp Phàm.
Bọn họ không ngờ trong Đế Đô còn giấu một tôn đại Phật như vậy!
“Xem ra các người cũng không làm gì được rồi!”
“Tôi còn tưởng rằng có thể chơi đùa một chút chứ!”
Lúc này, Diệp Phàm đã ăn điểm tâm xong, nhìn Ngô Càn và Vân thiếu cười lạnh.
Nhưng lời này của Diệp Phàm lại khiến bọn họ cảm nhận được sự châm biếm vô tận.
Hai người nắm chặt tay, vẻ mặt hung ác nhìn chằm chằm Diệp Phàm, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn!
“Xem ra không có gì thú vị!”
“Bà xã à, mình đi thôi!”
Diệp Phàm nói với Đường Sở Sở.
“Còn nữa, tôi muốn thông báo với mọi người một tiếng, bà xã tôi là chủ tịch Đường thị của tập đoàn Thiên Hải, hai ngày nữa, công ty chi nhánh của tập đoàn Đường thị ở Đế Đô sẽ khai trương, hi vọng mọi người có thể tới chung vui.”
Đột nhiên, Diệp Phàm nhìn mọi người ở đây, lạnh nhạt nói.
Nhưng lời nói của hắn nghe như đang uy hiếp đến những ông lớn quyền quý ở Đế Đô vậy.