Long Đào cũng định nhân cơ hội bỏ chạy nhưng bị Long Ngạo giết chết bằng một chiêu.
“Lần trước tha cho ngươi, lần này tôi sẽ không nương tay nữa!”
Long Ngạo lạnh lùng quát.
Sau đó, Diệp Phàm bước tới bên người Quốc chủ Long Quốc bắt đầu tiến hành chữa trị.
Sau nửa ngày, thần chí quốc chủ dần khôi phục.
“Diệp Phàm, trẫm...”
Quốc chủ Long Quốc nhìn Diệp Phàm chợt sửng sốt rồi nghĩ ngay tới gì đó, đang định mở miệng, đối phương đã nói: “Quốc chủ, người bị Long Đào khống chế, giờ Long Đào đã chết, người đừng lo.”
“Đúng vậy, Long Đào đã không chế người ra lệnh cho các căn cứ quân sự tập kích các thành phố lớn, Quốc chủ, xin người lập tức thông báo ngừng tập kích ngay!”
Lúc này, Diệp Phàm đột nhiên nghĩ tới lời Long Đào nói, hắn vội vàng nói với quốc chủ.
“Cái gì? Có việc này sao?”
Vẻ mặt quốc chủ thay đổi lập tức liên hệ các căn cứ quân sự lớn.
Dưới nhắc nhở của Diệp Phàm, cuối cùng quốc chủ Long Quốc cũng đã ngăn kế hoạch tập kích của Long Đào kịp thời!
“Đúng rồi, quốc chủ, nhị sư phụ và tam sư phụ của tôi vẫn không có tin gì trong Long Cấm sao?”
Diệp Phàm dò hỏi quốc chủ.
“Không có, cửa Long Cấm tuy đã được tam sư phụ của cậu mở nhưng bọn họ vẫn chưa ra ngoài. Trẫm cũng phái không ít người vào đó thăm dò nhưng không ai sống sót, chỉ sợ hai vị sư phụ đã...”
“Không thể nào, nhị sư phụ và tam sư phụ sẽ không sao!”
“Tôi muốn tự vào trong tìm hai người họ!”
Diệp Phàm quyết định.
“Giờ tình huống trong Long Cấm không rõ thế nào sẽ rất nguy hiểm không thể vào trong được!”
Quốc chủ Long Quốc vội nhắc nhở.
“Tôi phải vào tìm họ!”
“Quốc chủ, tôi đã quyết định rồi ngài không cần nói thêm nữa!”
Diệp Phàm trầm giọng.
“Tiểu Phàm, bọn ta đi vào với con!”
Tiêu Thiên Sách nhìn Diệp Phàm.
Nhưng Diệp Phàm lắc đầu, “Các vị sư phụ, mọi người trấn thủ Long Quốc đi, con sợ lúc đó xảy ra chuyện gì có mọi người ở đây, con cũng yên tâm hơn!”
“Vậy anh Tiểu Phàm, em đi cùng anh!”
Lúc này, Đường Sở Sở lên tiếng.
“Bổn hoàng cũng đi!”
Nữ hoàng Băng Tuyết nói thẳng.
“Tôi...”
“Anh Tiểu Phàm nếu anh không cho em theo, em cũng sẽ không cho anh đi đâu!”
Đường Sở Sở không cho Diệp Phàm nói xong đã kiên quyết nói.
“Được rồi!”
Diệp Phàm thấy Đường Sở Sở kiên quyết tới vậy chỉ có thể gật đầu.
“Bổn hoàng cũng đi, anh là người đàn ông mà bổn hoàng nhận định nên tôi sẽ không để anh xảy ra chuyện gì!”
Nữ hoàng Bằng Tuyết liếc nhìn Diệp Phàm nói.
Cuối cùng, Diệp Phàm dẫn theo Đường Sở Sở và nữ hoàng Băng Tuyết vào Long Cấm.
Lúc bọn họ bước vào trong, đột nhiên một đám người không mời mà tới xuất hiện tại nhà họ Đường ở Thiên Hải!