“Tất cả người của Võ Minh nghe lệnh, giết chết kẻ này!”
Đại trưởng lão của Võ Minh trực tiếp ra lệnh.
Ông ta vừa ra lệnh, tất cả trưởng lão và đệ tử trung thành với ông ta đều lao về phía Diệp Phàm!
“Ai dám đụng tới thiếu chủ?”
Đột nhiên, Hắc Hổ trưởng lão quát lớn một tiếng rồi vọt tới.
Thiên Cơ trưởng lão và Huyền Cơ trưởng lão nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Phàm: “Tham kiến thiếu chủ!”
lão.
“Cậu là thiếu chủ của Quỷ Cốc?"
Đại trưởng lão Võ Minh hướng mày nhìn Hắc Hổ trưởng
“Không sai!”
“Hôm nay, người nào dám động tới thiếu chủ thì chính là kẻ địch của Quỷ Cốc!”
Hắc Hổ trưởng lão quát lớn với vẻ mặt đầy sát khí.
Lúc này, tất cả các thế lực đều khiếp sợ nhìn về phía Diệp Phàm.
Đầu tiên, người này là con trai Cuồng Long, sau đó lấy ra Võ Thần Lệnh thật, có vẻ như là người kế thừa của Võ Thần, không ngờ lại còn là thiếu chủ của Quỷ Cốc!
Hắn rốt cuộc có bao nhiêu thân phận?
“Bối cảnh thân phận của thằng nhóc này thật là phức tạp!”
Tạ Thiên Bá khẽ cười nhìn Diệp Phàm.
Sở Cửu Ca nhìn Diệp Phàm, ánh mắt cũng lộ ra vẻ khác thường.
Ngay khi thân phận thiếu chủ Quỷ Cốc của Diệp Phàm lộ ra, người của tứ đại gia tộc lánh đời đều trầm mặc, bọn họ đều nhìn chằm chằm Diệp Phàm với ánh mắt lạnh như băng!
“Thiếu chủ Quỷ Cốc, nộp mạng đây!”
Đại trưởng lão của tứ đại gia tộc ẩn thế quát lên.
Tất cả đều lao về phía Diệp Phàm.
“Muốn chết!”
Lúc này, vẻ mặt Cơ Như Yên lạnh xuống, cô vọt lên.
Ầm!!!
Cô vừa ra tay đã bộc phát năng lượng ngút trời, một chiêu đánh nổ tung cơ thể đối phương!
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người phải sợ hãi!
Cơ Như Yên lao vào đội ngũ của bốn gia tộc lánh đời, hóa thân thành ma nữ tóc trắng, đại khai sát giới.
Chưa tới một phút, toàn bộ đã chết trong tay Cơ Như Yên!
Lúc này, hiện trường trở nên vô cùng yên tĩnh, ai nấy đều chết đứng người.
Vut!
Ngay lúc này, hơn một nghìn người cầm dao nhọn xông lên Thái Sơn!
Hơn một ngàn người mặc chế phục Long Hồn, tay cầm đao nhọn, cả người tản ra sát khí.
Bọn họ xuất hiện ở đỉnh Thái Sơn, lạnh lùng nhìn chằm chằm mọi người.
Các thế lực võ đạo đều biến sắc khi thấy những người này.
“Đây không phải là Long Hồn hay sao?”
“Tại sao người của Long Hồn lại xuất hiện ở đây?”
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Diệp Phàm nhìn thấy đám người này thì nhíu mày lại.
Mặc dù những người này mặc chế phục Long Hồn nhưng trực giác của Diệp Phàm lại nói cho hắn, những người này không phải người Long Hồn.
“Mấy người là ai?”
Diệp Phàm nói.
“Chúng ta là người Long Hồn, vâng lệnh quốc chủ đến chém giết tất cả các người!”
Người đàn ông cầm đầu hơn ngàn người này lạnh lùng nói.
“Tại sao quốc chủ lại muốn giết chúng ta?”
“Giới võ đạo và triều đình vẫn luôn chung sống hòa bình.”
Nghe vậy, các chủ nhân thế lực võ đạo biến sắc, lên tiếng hỏi.
Giới võ đạo và triều đình vẫn luôn chung sống hòa bình, không can thiệp vào chuyện của nhau.
Bây giờ triều đình đột nhiên muốn ra tay với giới võ đạo làm cho bọn họ rất khiếp sợ.
“Hừ, sự tồn tại của các người đã uy hiếp đến quyền uy triều đình, không thể giữ lại.”
Người đàn ông cầm đầu khinh thường nói.
Sắc mặt của người giới võ đạo vô cùng khó coi.
“Ngươi nói ngươi là người Long Hồn?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Đúng vậy!”
Người đàn ông kia lạnh lùng nói.
“Vậy ngươi biết ta không?”
Diệp Phàm hỏi đối phương.
“Ngươi là ai? Tại sao ta phải biết ngươi?”