Soạt! ! !
Khi Sở Quân Lâm xuất hiện, Diệp Phàm liền nhìn chằm chằm vào anh ta, nhàn nhạt nói: “Cậu đang khiêu khích tôi sao?”
“Sở Cửu Ca là người phụ nữ mà tôi thích, thế nhưng cô ấy lại là vị hôn thê của anh, hôm nay tôi muốn cô ấy biết ai mới là người có tư cách làm người đàn ông của cô ấy!” Sở Quân Lâm độc đoán hét lên.
“Sở Quân Lâm, anh đang làm gì vậy?”
Lúc này Sở Cửu Ca chợt xuất hiện, nhìn Sở Quân Lâm rồi lạnh lùng nói.
“Cửu Ca, hôm nay tôi sẽ cho em nhìn rõ tên này không xứng làm vị hôn phu của em!” Sở Quân Lâm nói.
“Anh ấy có xứng đáng làm vị hôn phu của tôi hay không thì người quyết định cuối cùng là tôi chứ không phải anh!”
“Nếu như anh không muốn tôi ra tay thì hãy lập tức cút khỏi đây đi!” Sở Cửu Ca lạnh lùng nói.
“Con trai của Cuồng Long, cậu có dám đấu với tôi không?”
Sở Lâm Quân phớt lờ lời nói của Sở Cửu Ca, chỉ nhìn Diệp Phàm rồi hét lên.
“Con trai của Cuồng Long?”
Lúc này, người của những thế lực nghe vậy, tất cả đều kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.
Hắn ta là con trai của Cuồng Long sao?
Làm sao có thể?
Đối với giới Võ đạo ở Long Quốc mà nói, Cuồng Long chính là một huyền thoại, ông đã đánh thắng rất nhiều thiên tài ngang tuổi mình, thậm chí rất nhiều trưởng bối cũng không dám đấu với ông một trận!
Cuồng Long chính là Diệp Thiên Long!
Nhưng trước đây không phải có tin đồn nói thực lực Cuồng Long đã bị phế, cả nhà đều bị diệt rồi hay sao?
Tại sao con trai của ông vẫn còn sống?
Vào lúc này, những cường giả của nhiều thế lực đều nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
Bọn họ bây giờ mới hiểu được tại sao thực lực của Diệp Phàm lại cường đại như vậy, hóa ra hắn kế thừa thiên phú của cha mình!
“Thiếu chủ thế mà lại là con trai của Cuồng Long?” Hắc Hổ trưởng lão ngạc nhiên hỏi.
Ánh mắt đại trưởng lão Võ Minh và phó minh chủ Võ Minh là Viêm Khiếu cũng không giấu được sự kinh ngạc.
“Muốn đấu với tôi, cậu có đủ tư cách sao?” Đối mặt với lời khiếu chiến của Sở Quân Lâm, Diệp Phàm khinh thường nói.
Soạt! ! !
Những lời này khiến sắc mặt của Sở Quân Lâm tối sầm lại, trong mắt hiện lên tia sát ý lạnh lẽo, một luồng sức mạnh đột nhiên bộc phát từ cơ thể anh ta.
Anh ta tiến lên một bước, trong nháy mắt đi tới võ đài, nhìn thẳng vào Diệp Phàm: “Được lắm, không hổ danh là con trai của Cuồng Long, đều ngông cuồng giống nhau, đáng tiếc cha của anh vì quá kiêu ngạo mà cuối cùng khiến cả nhà bị diệt, anh cũng không ngoại lệ đâu!”
Diệp Phàm nghe thấy đối phương nhắc đến cha mình, sắc mặt cũng trở nên lạnh lẽo, trong mắt tràn đầy sát ý, nói: “Cậu không có tư cách nói về cha của tôi!”
Bùm! ! !
Diệp Phàm nói xong liền đấm về phía Sở Quân Lâm.
Sở Quân Lâm cũng đấm ra một chưởng, toàn thân tỏa ra khí thế vô cùng bá đạo.
Một chưởng này của anh ta giống như một chưởng của quân vương, sẵn sàng nghiền nát cả chúng sinh!
Bùm! ! !
Một đòn công kích này của hai người đã gây ra một tiếng động lớn, sức mạnh áp đảo mọi thứ xung quanh.
Bùm bùm! ! !
Dưới đòn tấn công này, cả hai bên đều lùi ra sau.
“Không ngờ thực lực của anh lại đạt tới trình độ này, tôi đã đánh giá thấp anh rồi!”
“Nhưng như thế này sẽ càng vui hơn!” Sở Quân Lâm cười lạnh.
Bùm! ! !