Diệp Phàm bóp nát cổ của Tử Hồ, vứt xuống đất, lạnh lùng nhìn Mai Nhược Sơn.
“Cậu đủ tàn nhẫn.”
Mai Nhược Sơn thấy Diệp Phàm quyết đoán giết Tử Hồ Long Quân, sắc mặt hơi thay đổi.
“Kẻ phản bội đều đáng chết.”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Đủ tuyệt tình.”
“Nhưng nếu hôm nay cậu đã đến, muốn rời khỏi nơi này chỉ có hai con đường, hoặc thần phục tôi, hoặc táng thân trong hồ này.”
Mai Nhược Sơn nói.
“Tôi lựa chọn con đường thứ ba, ông chết!”
Diệp Phàm lao về phía Mai Nhược Sơn.
Mai Nhược Sơn phóng một luồng tinh thần khủng bố đè ép về phía Diệp Phàm.
Người này là một thuật sĩ hệ tinh thần, tinh thần lực cực khủng bố, cho dù cao thủ Quân cảnh cũng không cản được đòn tấn công của ông ta.
Mai Nhược Sơn thấy đối phương dùng tinh thần lực để tấn công nhưng lại không có phản ứng gì.
Chỉ trong nháy mắt, tinh thần lực của ông ta đâm vào trong đầu của Diệp Phàm.
“Nếu không muốn ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ thì đừng trách tao.”
“Từ nay về sau hãy trở thành con rối của tao đi.”
Mai Nhược Sơn lạnh lùng nói.
Ông ta muốn dùng tinh thần lực để khống chế ý thức linh hồn của Diệp Phàm, biến hắn thành một con rối.
Đối với thuật sĩ hệ tinh thần, loại thủ đoạn này không quá khó.
Nhưng Mai Nhược Sơn không ngờ tinh thần lực của ông ta mới đi vào trong đầu của Diệp Phàm đã biến mất không còn tí gì.
Phụt!
Mai Nhược Sơn hộc máu, sắc mặt trắng bệch, nhìn Diệp Phàm với ánh mắt không thể tin tưởng: “Mày…”
“Ông cảm thấy tôi sẽ để yên cho ông thao túng?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
Ầm!!!
Dứt lời, một luồng tinh thần lực cuồng bạo xông ra từ trong đầu hắn, lao về phía Mai Nhược Sơn.
Mai Nhược Sơn chưa kịp nói gì, luồng tinh thần lực kia đã nhảy vào trong đầu ông ta, nghiền nát linh hồn ông ta.
Phụt!
Mai Nhược Sơn lại hộc máu, nhìn chằm chằm Diệp Phàm, thất khiếu chảy máu, tắt thở.
Mai Nhược Sơn đến chết cũng không ngờ Diệp Phàm cũng là một thuật sĩ hệ tinh thần, lực lượng tinh thần còn cực kỳ đáng sợ, hoàn toàn nghiền nát ông ta.
“Cứ phải ép tôi ra tay.”
Diệp Phàm bĩu môi.
Hắn chưa bao giờ bày ra lực lượng tinh thần gì đó trước mặt người khác, nhưng lực lượng tinh thần của hắn mạnh đến mức ngay cả vài vị sư phụ cũng phải ngạc nhiên.
Nhưng Đại sư phụ từng nhắc nhở hắn không được tùy tiện sử dụng tinh thần lực trước mặt người ngoài, bởi vậy Diệp Phàm chưa bao giờ thi triển tinh thần lực.
Diệp Phàm cũng không biết tại sao Đại sư phụ lại nói vậy, nhưng hắn chỉ cần làm theo là được, bởi vì Đại sư phụ sẽ không bao giờ hại hắn.
Diệp Phàm liếc nhìn thi thể của Mai Nhược Sơn, rời khỏi đình.
Đám thuộc hạ của Mai Nhược Sơn thấy chủ nhân bị giết, tất cả đều biến sắc, không biết nên làm gì.
Cuối cùng đám thuộc hạ này của Mai Nhược Sơn không dám ra tay với Diệp Phàm, để mặc cho hắn công khai rời khỏi nơi này.