Thái thượng trưởng lão không ngừng bị đòn tấn công của Tu La Kiếm đẩy lùi, ông ta hung hãn giậm chân, liền đứng vững trở lại.
Thế nhưng Diệp Phàm lại vung Tu La Kiếm và chém về phía ông ta.
Bùm! ! !
Diệp Phàm đã thi triển nhát kiếm thứ sáu của Cửu Kiếm Tu La khiến thái thượng trưởng lão Đan Môn ngay lập tức quỳ xuống đất.
Chân ông ta quỳ chặt trên mặt đất rồi tạo thành hai cái hố sâu, khuôn mặt vô cùng vặn vẹo, miệng cũng đã hộc máu.
“Chết đi!!!”
Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên tia sát ý, hắn dùng lực khiến Tu La Kiếm không ngừng áp sát về phía thái thượng trưởng lão của Đan Môn.
Phồng phập……
Trong chốc lát, ông ta vô cùng đau đớn, không ngừng phun ra máu.
Bùm! ! !
Lúc này Cát Vạn Sơn nhanh chóng ra tay, một đạo kiếm quang lao thẳng về phía Diệp Phàm.
Bùm! ! !
Diệp Phàm vung kiếm chặn lại, nhờ vậy mà thái thượng trưởng lão của Đan Môn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng sắc mặt tái nhợt, biểu tình cực kỳ khó coi.
“Không ngờ sau mấy ngày không gặp, thực lực của cậu lại tăng lên nhiều như vậy!”
“Xem ra không thể để cậu còn sống trên đời này!” Cát Vạn Sơn lạnh lẽo hét lên.
“Chỉ dựa vào các người mà cũng muốn giết tôi, chờ kiếp sau đi!” Diệp Phàm khinh thường nói.
“Chúng tôi có thể không giết được cậu, nhưng có thêm nó, cậu hôm nay nhất định phải chết!”
Cát Vạn Sơn hừ lạnh rồi vẫy tay một cái, chín người đàn ông trung niên với vẻ mặt lạnh nhạt đột nhiên xuất hiện trong Vạn Kiếm Tông.
Chín người họ đang lẩm bẩm điều gì đó, trước mặt mỗi người lập tức xuất hiện một đống linh thạch, những viên linh thạch này còn tỏa ra ánh sáng.
“Cửu Khúc Hoàng Hà Trận!”
Chín người liền hét lớn, mỗi người thi triển một đạo ấn quyết tiến vào linh thạch.
Sau đó, tất cả linh thạch trước mặt đều tỏa ra ánh sáng chói mắt, chín tia sáng này hòa vào bầu trời phía trên Diệp Phàm, bộc phát ra ánh sáng có thể sánh ngang với ánh sáng mặt trời, trong nháy mắt đã bao phủ Diệp Phàm.
Diệp Phàm cảm nhận được một luồng hơi thở chết chóc nồng nặc, bốn phía đều là những tiếng gầm đáng sợ, năng lượng của luồng ánh sáng này cuồn cuộn ngất trời như muốn hủy diệt tất cả.
Diệp Phàm vung Tu La Kiếm chém ra nhưng không có tác dụng, hắn khẽ cau mày, xem ra trận pháp này không hề đơn giản.
Mặc dù hắn đã phá rất nhiều trận pháp ở Quỷ Cốc, nhưng hiển nhiên trận pháp trước mặt không dễ bị phá vỡ như vậy.
Bên ngoài trận pháp, một nhóm người chợt xuất hiện ở đây, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên có râu mặc áo choàng trắng, đứng bên cạnh là một người phụ nữ vô cùng quyến rũ.
“Tộc trưởng Gia Cát, ông tới rồi!”
Lúc này Cát Vạn Sơn nhìn người đàn ông trung niên, nói.
Người này chính là Gia Cát Thiên Thu - tộc trưởng của tộc Gia Cát.
“Cát tông chủ, trận pháp của tôi khá tốt chứ!” Gia Cát Thiên Thu cười nói.
“Tộc trưởng Gia Cát, tên nhóc này chính là chủ nhân của Tử Vi Đế Tinh, thực lực của hắn rất cường đại, trận pháp này thật sự có thể giết chết hắn chứ!?” Cát Vạn Sơn nghiêm túc hỏi.
“Trận pháp này là trận pháp đỉnh cấp nhất của tộc Gia Cát chúng tôi. Năm đó tổ tiên Võ Hầu đã sử dụng trận pháp này để giết chết trăm vạn đại quân, cho dù là cường giả Kim Đan Cảnh bị vây nhốt cũng phải chết, ông yên tâm đi!” Gia Cát Thiên Thu tự tin hừ một tiếng.
“Vậy là được rồi!”
Nghe thấy Gia Cát Thiên Thu nói vậy, Cát Vạn Sơn liền thở phào nhẹ nhõm.
“Hừ, chỉ dựa vào một đám phế vật như các người cũng xứng thi triển Cửu Khúc Hoàng Hà Trận sao?”
Đột nhiên có một tiếng mắng chửi lạnh lẽo từ xa truyền đến.
Bùm! ! !