“Ai đã cho cậu dũng khí để nói ra điều này?”
Khi Diệp Phàm vừa nói sẽ giết kẻ nào dám mang bà xã của mình đi, thì một giọng nói lạnh lẽo chợt vang lên từ phía sau.
Giọng nói này truyền vào tai Diệp Phàm, khiến màng nhĩ của hắn có chút đau nhức, hắn cảm nhận được một luồng hơi thở lạnh lẽo đầy sát khí, hắn liền quay người lại thì nhìn thấy có ba bóng người không biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng hắn.
Ba người này đều mặc áo choàng màu trắng, trong đó người đứng đằng trước có gương mặt sắc lạnh, khoảng chừng ba mươi tuổi nhưng lại mang đến một cảm giác cực kỳ ớn lạnh, khiến người khác không dám nhìn thẳng vào cô ta. Trên người cô ta còn toả ra một áp lực vô hình, áp chế mọi thứ chung quanh, phía sau cô ta là hai người phụ nữ, cũng có dáng vẻ lạnh lẽo giống vậy!
“Tuổi còn trẻ nhưng lại dám ngạo mạn điên cuồng như vậy, thật đúng là không biết lượng sức mình!”
Người phụ nữ dẫn đầu nhìn Diệp Phàm rồi lạnh lùng nói, trong mắt lộ rõ vẻ khinh thường.
“Cô là ai?” Diệp Phàm nhìn cô ta, lạnh lẽo hỏi.
“Tham kiến đại nhân!”
Lúc này, lão Trai chủ và Trai chủ bây giờ của Từ Hàng Tĩnh Trai kính cẩn nói với người phụ nữ này.
“Đại nhân?”
Diệp Phàm nghe thấy hai từ này liền cau mày, ánh mắt khẽ lóe lên.
“Các người thân là quản lý của Từ Hàng Tĩnh Trai ở bên ngoài Côn Lôn, thế mà cũng không thể đối phó được một đứa nhóc con. Đúng là khiến Từ Hàng Tĩnh Trai mất mặt.” Người phụ nữ quát mắng hai Trai chủ.
“Đại nhân nói chí phải!” Hai Trai chủ vội vàng cúi đầu nhận tội, không dám phản bác điều gì.
Diệp Phàm nghe được đối phương nói như vậy, sắc mặt liền trầm xuống, trong đầu có chút suy đoán gì đó.
Người phụ nữ này hẳn là đến từ Côn Lôn, hơn nữa ở trong Côn Lôn cũng có Từ Hàng Tĩnh Trai, nó còn cường đại hơn rất nhiều Từ Hàng Tĩnh Trai này, ở đây chẳng qua chỉ là một phân nhánh mà thôi, Từ Hàng Tĩnh Trai ở Côn Lôn mới là trụ sở thực sự!
Vừa rồi lão Trai chủ nói Đường Sở Sở sẽ bị mang đi, có lẽ người của Từ Hàng Tĩnh Trai ở Côn Lôn sẽ đến mang cô đi!
Diệp Phàm không ngờ rằng Từ Hàng Tĩnh Trai này chỉ là một phân nhánh mà thôi!
“Thân thể Huyền Âm đâu?” Người phụ nữ lạnh lẽo hỏi lão Trai chủ.
“Đại nhân, thân thể Huyền Âm ở bên trong, tôi sẽ lập tức kêu người mang ra!”
Lão Trai chủ vừa dứt lời, liền có người dẫn Đường Sở Sở ra ngoài.
Lúc này, sức lực của Đường Sở Sở đã bị phong ấn, không thể nào di chuyển được, nhưng khi nhìn thấy Diệp Phàm, cô nhanh chóng hét lên: “Anh Tiểu Phàm!!!”
“Sở Sở!” Sắc mặt Diệp Phàm tối sầm lại rồi cũng hét lên.
“Quả nhiên là thân thể Huyền Âm!”
Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào Đường Sở Sở, hiển nhiên cô ta đã nhìn thấu thân thể Huyền Âm của đối phương, sau đó cau mày nhìn Diệp Phàm: “Cậu có quan hệ gì với thân thể Huyền Âm?”
“Cô ấy là bà xã của tôi, cô cảm thấy chúng tôi là quan hệ gì?” Diệp Phàm hừ lạnh.
“Bà xã?”
Sắc mặt cô ta liền thay đổi, ánh mắt lại liếc nhìn Đường Sở Sở từ trên xuống dưới, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm nói: “May mắn vẫn còn trong trắng!”
Người phụ nữ này đương nhiên muốn biết Đường Sở Sở còn trong trắng hay là không, bởi vì còn trong trắng thì thân thể Huyền Âm mới có thể phát huy ra sức mạnh tiềm ẩn và giá trị lớn nhất!
Một khi thân thể Huyền Âm không còn trong trắng thì thiên phú không khác gì người bình thường, như thế chẳng đáng để Từ Hàng Tĩnh Trai để mắt tới!
Nhưng thân thể Huyền Âm vẫn còn trong trắng, vậy nên cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Soạt!
Sau đó người phụ nữ lạnh lùng nhìn Diệp Phàm: “Thân thể Huyền Âm là thể chất vô thượng, thành tựu trong tương lai vô cùng rộng mở. Nếu như có được sự dẫn dắt của Từ Hàng Tĩnh Trai, chẳng bao lâu cô ấy sẽ sớm trở thành thiên tài hàng đầu ở Côn Lôn. Cậu chỉ là một phàm nhân, căn bản không xứng với cô ấy, từ nay về sau hai người không còn quan hệ gì nữa, mau biến đi!”