"Sở Sở, tới uống với cậu Viên mấy ly đi!"
Ngải Ngọc lên tiếng.
"Nào, cô Đường, uống một ly đi!"
Cậu Viên lấy một ly cocktail từ người phục vụ ở bên cạnh và đưa cho Đường Sở Sở
"Cảm ơn!"
Đường Sở Sở không tiện từ chối, chỉ có thể cầm ly rượu uống một ngụm nhỏ.
"Cô Đường, tôi đã uống hết trong một ngụm luôn rồi mà cô chỉ uống ít vậy thôi sao!"
Cậu Viên nhìn Đường Sở Sở nhấp một ngụm nhỏ liền lên tiếng nói.
"Sở Sở, không sao đâu, uống hết đi!"
Ngải Ngọc thuyết phục Đường Sở Sở.
"Xin lỗi, tôi không uống được nhiều!"
Đường Sở Sở xin lỗi.
"Cô Đường, cô không nể mặt Viên Hạo này sao?"
Sắc mặt tên cậu ấm nhà họ Viên này xụ xuống, tỏ ra bất mãn nói.
"Sở Sở, uống nhanh đi, cậu Viên không phải là người mà chúng ta có thể đắc tội được đâu!"
Ngải Ngọc liên tục thúc giục Đường Sở Sở.
"Nể mặt cậu? Cậu là thứ gì?"
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
“Nể mặt mày? Mày là cái thá gì?”
Lúc này, Diệp Phàm xuất hiện trước mặt Đường Sở Sở, khinh thường nhìn Viên Hạo nói.
Nghe vậy, sắc mặt Viên Hạo tối sầm, trong mắt lóe lên vẻ tức giận, nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Mày là ai? Lại dám nói chuyện với bổn thiếu như vậy?”
“Nhóc con, cậu đừng ăn nói lung tung!”
Ngải Ngọc vội vàng khiển trách Diệp Phàm.
Diệp Phàm lạnh lùng liếc nhìn Ngải Ngọc, nói: “Thì ra cô là chuyên gia dẫn mối à!”
“Cậu nói cái gì hả?”
Nghe Diệp Phàm nói, sắc mặt Ngải Ngọc thay đổi, không khỏi bất mãn nói.
“Anh Tiểu Phàm, chúng ta đi thôi!”
Đường Sở Sở không muốn gây chuyện ở đây, cô nói với Diệp Phàm.
“Chửi tao xong còn muốn đi?”
Mặt Viên Hạo u ám, quát.
“Nhóc con, đắc tội với Viên thiếu của bọn tao, mày đi được à?”
Ngay lập tức, mấy cậu ấm đứng cạnh Viên Hạo trực tiếp ngăn cản Diệp Phàm, châm chọc hỏi.
“Mày muốn thế nào?”
Diệp Phàm nhìn Viên Hạo.
“Quỳ xuống dập đầu xin lỗi cho tao!”
Viên Hạo bướng bỉnh nhìn Diệp Phàm, kiêu ngạo nói.
“Ha ha!”
Nghe vậy, Diệp Phàm khẽ cười.
Cười xong, hắn giơ chân trực tiếp đá trúng người của đại thiếu nhà họ Viên này, cơ thể của hắn ta bay ra ngoài, đập đổ bàn ăn.
Cảnh này làm kinh động những khách quý khác trong trang viên, bọn họ nhao nhao nhìn qua.
Lúc thấy đại thiếu Viên gia nằm dưới đất, dáng vẻ thê thảm, bọn họ đều ngạc nhiên!
Nhà họ Viên là một trong số nhà quyền thế của Đế Đô, quyền thế ngút trời, còn đại thiếu nhà họ Viên lại đã gia nhập Thái tử đảng, ai dám ra tay với hắn ta? Vậy không phải tìm cái chết à?
“Viên thiếu!”
Thấy Viên Hạo bị đánh, sắc mặt Ngải Ngọc thay đổi, vội vàng xông qua.
“Thằng khốn!!!”