Những người muốn gia nhập Qủy Cốc, không ít người nhận ra Diệp Phàm, lúc trước ở thành Côn Lôn, bọn họ đều chứng kiến thần uy của Diệp Phàm, không ngờ đối phương lại xuất hiện trong Qủy Cốc.
“Ngươi là ai? Dám xâm phạm Qủy Cốc?”
Một người Qủy Cốc chỉ vào Diệp Phàm, hét lớn.
Phụt!
Diệp Phàm không nói gì, vung kiếm chém đứt người này thành hai nửa, ngũ tạng lục phủ rơi đầy đất, hình ảnh cực kỳ máu me!
Những người khác biến sắc, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Ngươi…”
Phụt!
Một cao thủ khác của Qủy Cốc khó chịu nhìn chằm chằm Diệp Phàm, vừa mở miệng đã bị Diệp Phàm chém thành hai nửa.
Dưới uy thế tàn nhẫn này của Diệp Phàm, đám người Qủy Cốc im như ve sầu mùa đông, hoàn toàn không dám nói chữ nào.
Rất nhanh, một đám hộ pháp trưởng lão Qủy Cốc xông ra, tất cả đều là Khai Quang và Dung Hợp cảnh.
“Ngươi là ai? Dám xâm phạm Qủy Cốc?”
Một lão giả đầu tóc hoa râm, thực lực đạt đến Dung Hợp cảnh tầng chín uy nghiêm nói.
“Tam sư phụ ở đâu? Giao ông ấy ra đây, nếu không các người đều phải chết.”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
“Tam sư phụ của ngươi?”
Lão giả kia nhíu mày, nói: “Ngươi là đồ đệ của Tiêu Dao Tử?”
“Đúng vậy!”
“Giao ra Tam sư phụ!”
Diệp Phàm quát.
“Ngươi giết Phong Vô Ngân, đả thương Đại hộ pháp Qủy Cốc, còn dám mò đến đây, lá gan không nhỏ.”
Lão giả kia lạnh lùng nói.
“Giao ra Tam sư phụ, nếu không chết!”
Diệp Phàm không vô nghĩa, tay cầm kiếm Tu La, quát lớn.
“Tam sư phụ của ngươi sắp xuống địa ngục, ngươi muốn gặp ông ta, xuống địa ngục gặp đi.”
Đột nhiên một âm thanh lạnh thấu xương vang lên.
Đại hộ pháp Qủy Cốc đi ra, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
“Đại hộ pháp, vết thương của ngươi sao rồi?”
Vị lão giả kia lên tiếng.
Đại hộ pháp lắc đầu: “Không sao.”
Sau đó ông ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Tiểu tử, bổn tọa còn chưa đi tìm ngươi, ngươi lại tự đưa đến cửa.”
Diệp Phàm vung kiếm chém thẳng xuống người Đại hộ pháp Qủy Cốc.
Ầm!!!
Kiếm mang huyết sắc mang theo uy áp khủng bố, lao về phía Đại hộ pháp, ông ta nhanh chóng kết ấn ngăn cản, các trưởng lão hộ pháp khác của Qủy Cốc cũng ra tay ngăn cản một kiếm này.
Ầm ầm ầm!
Một tiếng nổ mạnh vang lên, đám cao thủ Qủy Cốc đều bị đánh bay ra ngoài, ngã trên mặt đất hộc máu, đặc biệt là Đại hộ pháp Qủy Cốc, vết thương còn chưa khỏi, bây giờ lại bị thương, dậu đổ bìm leo.
“Kết trận!”
Đại hộ pháp Qủy Cốc gầm lên.
Tất cả đệ tử Qủy Cốc biến ảo thân hình, tạo thành một phương trận, cùng thi triển ấn quyết, niệm khẩu quyết.
Giây tiếp theo, trên người bộc phát chân nguyên, giao hội trên không trung, tạo thành một trận pháp cường đại.
Ầm!
Trận pháp ra đời, tản ra uy áp khủng bố, bao phủ Diệp Phàm.
Trong trận pháp này, từng luồng sát phạt khủng bố ra đời, điên cuồng tấn công Diệp Phàm.
Uy lực này có thể sánh ngang với cao thủ Kim Đan.
Mặc dù bị bao vây trong trận pháp nhưng Diệp Phàm vẫn rất lạnh nhạt bình tĩnh, cầm kiếm chém về một hướng.
Một tiếng nổ mang lên, đại trận bị phá hủy.
Đám đệ tử Qủy Cốc bị đánh bay ra ngoài, nện trên mặt đất, hộc máu.
“Không thể nào?”
Đại hộ pháp Qủy Cốc thấy vậy, biến sắc, không thể tin nổi.
“Hừ, chẳng nhẽ ngươi đã quên ta cũng là người Qủy Cốc?”
“Dùng trận pháp Qủy Cốc đến đối phó với ta, ngươi cảm thấy có tác dụng?”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.