Lúc này Diệp Phàm cũng ra quyền va chạm với một chưởng của Hàn Vương, lực lượng của hai bên va chạm phát ra tiếng nổ động trời.
Hai người cùng lùi ra sau.
“Sao… Sao ngươi có thể mạnh như vậy?”
Hàn Vương không thể tin được, hỏi Diệp Phàm.
“Hàn Vương, mưu sát phu quân của bổn hoàng, tội đáng chết vạn lần!”
Đột nhiên âm thanh lạnh băng vô tình của vị Nữ Hoàng kia vang lên.
Cô ta tung ra một chưởng về phía Hàn Vương, hàn băng ngập trời lan tràn, nhiệt độ trong cung điện hạ xuống âm ngàn độ, làm người phát run.
“Bệ hạ!”
Hàn Vương biến sắc, hét lớn.
“Bệ hạ, không thể!”
Năm vị lão giả Vương cảnh hét lên, nhưng đã chậm.
Ầm!!!
Một chưởng của vị Nữ Hoàng này đánh lên người Hàn Vương, đánh tan toàn bộ lực lượng của người này, vỡ thành cặn bã.
Sắc mặt của mọi người trong cung điện cực kỳ khó coi.
Ngay cả Diệp Phàm cũng có chút kinh ngạc, người phụ nữ này ra tay thật nhanh chuẩn tàn nhẫn.
“Người đâu!” Vị Nữ Hoàng này lên tiếng.
“Bệ hạ!”
Một người đàn ông mặc chiến giáp màu lam xuất hiện, quỳ xuống nói.
“Hàn Vương mưu phản, lập tức bắt hết thuộc hạ thân tín của hắn ta, giết không tha.”
Nữ Hoàng lạnh nhạt nói.
“Rõ!”
Người đàn ông này gật đầu, đứng dậy rời đi.
Nữ Hoàng nhìn mọi người ở đây, nói: “Hàn Vương mưu hại phu quân của bổn hoàng, các vị cảm thấy bổn hoàng xử trí có ổn thỏa hay không?”
Sắc mặt của năm lão giả Vương cảnh và những người còn lại không ngừng biến hóa, vị mạnh nhất trong số đó ôm quyền nói: “Hàn Vương to gan làm loạn, dám mưu hại phu quân của bệ hạ, tội đáng chết, bệ hạ xử trí vô cùng ổn thỏa.”
“Nếu đã như vậy, lui ra hết đi!” Nữ Hoàng lạnh nhạt nói.
Những người khác lui xuống, chỉ còn lại Diệp Phàm và vị Nữ Hoàng kia.
Lúc này Diệp Phàm nhìn về phía cô ta, nói: “Ngươi đã biết trong rượu có độc từ đầu?”
“Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?”
Nữ Hoàng liếc nhìn Diệp Phàm, hỏi.
“Bởi vì quá nhanh!”
“Từ lúc ngươi ra tay với tên kia, đến cho người diệt trừ thân tín của hắn ta, tất cả đều quá nhanh, nhanh đến mức giống như ngươi đã tính toán sẵn mọi chuyện.”
Diệp Phàm lạnh lùng nhìn về phía Nữ Hoàng: “Xem ra ta bị ngươi lợi dụng!”
“Lúc ngươi rơi xuống Băng Tuyết Thần Quốc bị thương nặng, là bổn hoàng cứu ngươi, bây giờ ngươi vì bổn hoàng diệt trừ một mối họa cũng coi như hòa nhau.” Nữ Hoàng lạnh lùng nói.
Những lời này của cô ta tương đương thừa nhận tất cả đều do cô ta tính kế sẵn, muốn mượn cái danh phu quân của Diệp Phàm đề tiêu diệt Hàn Vương.
“Ngươi rất biết tính kế.” Diệp Phàm lạnh nhạt nói: “Nhưng ngươi và Hàn Vương kia có thù hận gì?”
“Hàn Vương vẫn luôn có ý định thay thể bổn hoàng lên khống chế Băng Tuyết Thần Quốc, vì vậy hắn ta cấu kết với các trưởng lão ép bổn hoàng lập hắn ta làm phu quân, như vậy đến lúc đó chỉ cần tiêu diệt bổn hoàng, hắn ta sẽ là tâm hoàng của Băng Tuyết Thần Quốc.”
“Nhưng may mắn ngươi xuất hiện!”
Nữ Hoàng liếc nhìn Diệp Phàm.
“Cho nên ngươi đã nhân cơ hội này tiêu diệt hắn ta, âm mưu rất hay!”