"Thông báo triệu tập toàn bộ thành viên của phân điện đi tìm hung thủ đã tiêu diệt gia tộc Hoàng Bộ, tuyệt đối không được để cho bọn họ chạy thoát. Ngày mai Long Thủ đại nhân sẽ đến đây!"
Tống Mạch lập tức dặn dò thuộc hạ.
Trong một biệt thự nào đó ở Đế Đô.
"Khốn kiếp! Người của quân Thiên Sách đúng ta to gan liều lĩnh, dám động vào gia tộc Hoàng Bộ!"
Một lão giả râu tóc bạc phơ đập tách trà trong tay xuống đất, giận dữ quát.
Ông ta là Hoàng Bộ Quyền, chú ruột của Hoàng Bộ Thánh. Ông ta là quan nhị phẩm, nắm giữ chức vị quan trọng ở Long quốc, quyền lực cực lớn!
"Quân đoàn nào cách Kim Lăng gần nhất?"
Hoàng Bộ Quyền hỏi thuộc hạ.
"Thưa đại nhân, là quân Bạo Hùng. Bọn họ trú quân ở nơi cách Kim Lăng chưa đầy hai trăm kilomet."
Thuộc hạ báo cáo.
"Lập tức liên lạc với quân chủ quân Bạo Hùng cho tôi!"
"Còn nữa, lập tức thông báo cho sở tuần tra phái cao thủ tới Kim Lăng, tuyệt đối không được để cho một tên hung thủ nào chạy thoát, nếu không tôi sẽ tố cáo bọn họ trước mặt bệ hạ!"
Hoàng Bộ nghiêm nghị nói.
Nhà họ Dương ở Đế Đô.
"Gia chủ, nhị gia đã trở về sở giám sát rồi."
Lúc này, một người hầu của nhà họ Dương bước nhanh tới báo cáo cho gia chủ, người mà y nhắc đến là Dương Lâm, cha của Dương Mạc.
"Cuối cùng lão nhị cũng về rồi."
Dương Lâm đanh mặt nói: "Mạc Nhi yên tâm, cha nhất định sẽ báo thù cho con. Con ở dưới đó chờ nhé, Diệp Phàm sẽ xuống đó theo con nhanh thôi!"
Sau đó, Dương Lâm chạy tới sở tuần tra!"
Thanh Phong Môn thuộc giới Võ đạo Long quốc.
"Tao chỉ có một đứa cháu ngoại là Kỳ Nhi, vậy mà chúng mày cũng dám giết cháu ngoại của tao. Thật to gan!"
"Lập tức thông báo cho đại hộ pháp, bảo hắn dẫn theo ba trăm đệ tử Thanh Phong Môn đến Kim Lăng, nhất định phải bắt được hung thủ cho ta!"
Môn chủ Thanh Phong Môn biết tin gia tộc Hoàng Bộ bị tiêu diệt cũng giận dữ hét lên.
Gia tộc Hoàng Bộ bị tiêu diệt đã dẫn tới sóng gió lớn hơn!
Chớp mắt đã qua ngày mới!
Quận Giang Nam, Thiên Hải!
Ba chiếc xe thương vụ dừng trước cửa lớn tập đoàn Đường Thị.
Đám người mặc âu phục màu đen bước xuống từ hai chiếc xe thương vụ, hơi thở sắc bén.
Bọn họ đi quanh chiếc xe ở giữa, vẻ mặt cảnh giác.
Ngồi trong xe chính là Tô Nhược Tuyết và người đại diện Hồ Cầm.
“Con nhóc này, vì sao lại muốn tới làm người phát ngôn cho tập đoàn Đường thị, còn không tiếc đi tìm ông cụ đến yêu cầu gia chủ thả em ra?”
Hồ Cầm tò mò nhìn Tô Nhược Tuyết.
Tô Nhược Tuyết kể lại chuyện Diệp Phàm gọi điện thoại tìm cô cho Hồ Cầm nghe.
“Anh ta lại là bạn trai của chủ tịch tập đoàn Đường thị?”
Hồ Cầm giật mình rồi nhìn về phía Tô Nhược Tuyết: “Em còn đồng ý làm người phát ngôn cho công ty của người phụ nữ kia.”