Ầm!!!
Đột nhiên Tần Chính cắm kiếm Thái A xuống đất, bước lên lao đến trước mặt Ân Nhân Hoàng, tung một quyền về phía ông ta.
Ân Nhân Hoàng nhìn thấy Tần Chính tấn công, sắc mặt nghiêm lại, bộc phát toàn bộ khí hoàng giả trong cơ thể, hình thành một uy thế khủng bố tuyệt luân, sau đó cũng đánh ra một chưởng.
Nhưng đối mặt với một quyền này của Ân Nhân Hoàng, Tần Chính lại không hề sợ hãi, đánh ra một quyền, thế không thể đỡ, vô cùng bá đạo.
Ầm ầm ầm!
Nắm tay của hai tộc trưởng va chạm vào nhau như sao Hỏa đâm vào Địa Cầu, phát ra tiếng nổ động trời, người xung quanh đều phải lùi lại.
Mặt đất dưới chân hai người sụp xuống, cây cối xung quanh bị kình khí chặt đứt.
Ân Nhân Hoàng và Tần Chính cùng lùi về sau, Ân Nhân Hoàng lùi nhiều hơn, nửa quỳ trên mặt đất, khóe miệng chảy máu, vết thương càng thêm nghiêm trọng.
Còn Tần Chính thì hơi thở hơi hỗn loạn, còn lại không bị gì khác.
Lúc này sắc mặt của người của Hoàng tộc họ Ân vô cùng khó coi, bọn họ đều bị kinh sợ trước thực lực của vị tộc trưởng Hoàng tộc họ Tần này.
Ba vị lão tổ của Hoàng tộc họ Ân cũng nhìn chằm chằm vào Tần Chính, một vị trong đó lên tiếng: “Không ngờ huyết mạch của Hoàng tộc họ Tần lại cường đại như vậy!”
“Không biết tự lượng sức mình!”
Tần Chính khinh thường nói, sắc mặt của Ân Nhân Hoàng vô cùng khó coi, tức giận gầm lên: “Khinh người quá đáng!”
Ầm!!!
Ân Nhân Hoàng vung tay lên, lúc này có một vị tộc nhân ở phía sau ông ta đang cầm hộp, chiếc hộp vỡ nát, lộ ra một trường kiếm, kiếm khí sắc bén lan tràn.
Vút!
Khi Ân Nhân Hoàng vung tay lên, thanh trường kiếm kia rơi vào trong tay ông ta, tản ra uy lực đáng sợ, làm cho khí thế tăng vọt.
“Thiên Tử Kiếm!”
“Đó là bội kiếm của tổ tiên tộc Ân Hoàng!”
Hạ Chu Thiên chăm chú nhìn thanh kiếm trong tay Ân Nhân Hoàng, hai mắt không ngừng lóe lên.
Ầm!!!
Ân Nhân Hoàng chém thằng về phía Tần Chính, một luồng kiếm khí màu vàng ẩn chứa khí tức hoảng giả khủng bố được bộc phát.
Đây chính là thanh kiếm của tổ tiên nhà Ân Hoàng, trong đó ẩn chứa khí tức hoàng giả khủng bố và ý chí tinh thần mà tổ tiên để lại, bởi vậy uy lực rất mạnh, mặc dù không phải một trong thập đại danh kiếm, nhưng cũng không hề thua kém!
Đối mặt với nhát chém của Ân Nhân Hoàng, Tần Chính vẫn bày ra vẻ mặt khinh thường.
Ông ra phất tay, rút Thái A Kiếm đang cắm trên mặt đất, không cần dùng tới bất cứ chiêu thứ gì, ông vung tay chém một nhát chặn lại khí kiếm khí hoàng giả từ Thiên Tử Kiếm trong tay Ân Nhân Hoàng.
Trời đất như rung chuyển, một luồng ánh sáng chói mắt bộc phát, năng lượng sắc bén bắn ra xé toạc khoảng không gian dưới chân núi Côn Lôn!
Ầm!!!
Lúc này, Tần Chính lại chém ra một nhát, hoàn toàn phá hủy kiếm khí của Ân Nhân Hoàng.
Tần Chính thế như chẻ tre phóng về phía Ân Nhân Hoàng.
Vẻ mặt Ân Nhân Hoàng lập tức thay đổi, ông ta vung kiếm ngăn cản.
Keng!!!
Thái A Kiếm của Tần Chính mạnh mẽ đánh vào Thiên Tử Kiếm của Ân Nhân Hoàng, vang lên âm thanh nghe chói tai!
Phụt!!!
Lập tức, Ân Nhân Hoàng phun ra một ngụm máu tươi, ông ta bị kiếm khí của Thái A Kiếm làm cho bị thương, Thiên Tử Kiếm cũng cầm không vững, khó mà ngăn cản được thế tấn công của Thái A Kiếm!
Thời điểm quan trọng, ba vị lão tổ của tộc Ân Hoàng đột nhiên ra tay, cùng lúc tấn công về phía Tần Chính.
Bùm!!!