Sắc mặt Vân Thư liền trắng bệch, hét lên: “Ông muốn làm gì?”
“Muốn làm gì vậy? Vân tiểu thư không biết sao?”
Tên tông chủ đó nhìn Vân Thư, đê tiện nói: “Vân tiểu thư vẫn chưa trải qua hoan ái nhỉ, hôm nay tôi sẽ cho cô nếm thử!”
“Ra tay đi!”
Theo lệnh của tên tông chủ, đám người liền phấn khích, thèm muốn tiến về phía Vân Thư.
Sắc mặt Vân Thư ngày càng trở nên khó coi, cô ta nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng trong ánh mắt lại hiện lên những giọt nước mắt tủi nhục.
“Cho dù tôi có chết, cũng sẽ không để cho các người làm nhục!”
Ánh mắt Vân Thư chợt hiện lên một tia kiên quyết, đang muốn cắn lưỡi tự sát thì đúng lúc này, Vân Tiêu chợt xuất hiện ở đây rồi tức giận hét lên: “Dừng lại, lũ súc sinh các người, không được ức hiếp chị gái của tôi!”
Vân Tiêu lao thẳng đến trước mặt Vân Thư rồi ôm chặt lấy cô ta.
“Vân Tiêu, sao em lại quay về? Mau rời đi!”
Vân Thư nhìn thấy Vân Tiêu, sắc mặt liền đổi, hét lớn.
“Chị ơi, em sẽ không bỏ chị một mình đâu!”
“Hơn nữa em đã tìm thấy một người có thể giúp đỡ chúng ta!” Vân Tiêu nói.
“Bây giờ còn ai nguyện ý giúp đỡ chúng ta chứ?” Vân Thư lắc đầu, chẳng có chút hi vọng nào đối với người mà Vân Tiêu nói đến.
Ở đây thực lực là quan trọng nhất, với tình hình của Kiếm Các bây giờ, vốn chẳng có ai có thể vì bọn họ mà đắc tội với Tứ Đại Kiếm Tông.
“Nhóc con trở về cũng đúng lúc lắm, mau ngoan ngoãn giao Thuần Quân Kiếm ra đây, nếu không tôi sẽ khiến chị em hai người sống không bằng chết!”
Bốn tên tông chủ nhìn chằm chằm vào Vân Tiêu.
“Một đám lão già các người lại gây khó dễ cho hai chị em nhà người ta, các người thật khiến giới tu hành giả phải xấu hổ!”
Lúc này Diệp Phàm từ từ đi tới, nhếch môi mỉa mai nói.
“Chị ơi, anh ấy chính là người mà em nhắc đến!”
Vân Tiêu chỉ vào Diệp Phàm và nói, Vân Thư thấy Diệp Phàm liền chết lặng: “Hắn sao?”
“Vân Tiêu, em quá ngây thơ rồi, hắn tuổi còn trẻ như vậy làm sao có thể chống lại Tứ Đại Kiếm Tông chứ?” Vân Thư lắc đầu thở dài.
“Thằng nhóc nào dám dạy dỗ chúng ta? Người đâu, giết hắn!”
Tên tông chủ họ Dương nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm rồi hét lên.
Các đệ tử của Kiếm Tông liền lao về phía Diệp Phàm.
Phập phập phập! ! !
Diệp Phàm vung kiếm quét ra, nhanh gọn giết chết tất cả đệ tử Kiếm Tông lao tới.
Soạt soạt soạt! ! !
Sắc mặt bốn tên tông chủ liền tối sầm lại, sau đó mỗi người đều đồng loạt xuất một chưởng đánh về phía Diệp Phàm, uy lực bộc phát vô cùng mạnh mẽ.
Thực lực của bốn người này đều vượt qua Trúc Cơ Cảnh, vậy nên thực không hề đơn giản!
Nhưng Diệp Phàm chỉ nhàn nhã đi tới rồi chắp hai tay lại, một đạo kiếm quang màu máu xuất hiện.
Bùm! ! !
Diệp Phàm chém thẳng ra, trong thanh kiếm màu máu này ẩn chứa sát khí Tu La đáng sợ, mang theo uy lưu tối thượng chém về phía bốn tên tông chủ.
Bùm! ! !
Khi thanh kiếm chém trúng thân thể của bọn chúng, liền phát ra một tiếng nổ kinh hoàng, năng lượng cuồn cuồn ngất trời, đánh bay Vân Thư, Vân Tiêu và những người khác.
Đòn tấn công này đã làm rung chuyển toàn bộ Kiếm Các.
Vù vù vù! ! !
Lúc này, ở sâu bên trong Kiếm Các vang lên một âm thanh nào đó.
Và ở một nơi nào đó trong tiểu thế giới, một người mặc đồ trắng đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt lóe lên ánh sáng rực rỡ và nói: “Hắn đến rồi ~”