Bọn họ đi đến vị trí trung tâm của thành trì, ở chỗ này có một tòa kiến trúc lớn, bên trên viết ba chữ nhà đấu giá.
“Công tử, nơi này là hội đấu giá, do thương hội Tử Dương lớn thứ hai tiểu thế giới tổ chức.”
Vân Thư giới thiệu.
“Vậy đi vào thôi!”
Diệp Phàm nói, đang định đi vào thì bị thủ vệ cửa ngăn lại.
“Muốn tham gia hội đấu giá, giao nộp mỗi người 50 linh thạch hạ phẩm.”
Thủ vệ cửa nói.
“Đi vào còn phải giao nộp linh thạch?”
Diệp Phàm giật mình, thủ vệ cửa nhìn hắn với ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, một vị thủ vệ cửa lạnh lùng nói: “Không phải con chó con mèo nào cũng vào được hội đấu giá của thương hội Tử Dương chúng ta, nếu ngươi không thể lấy ra 50 linh thạch hạ phẩm, vậy đi đi.”
“Này, ngươi ăn nói kiểu gì vậy?”
Vân Tiêu không vui nói.
“Sao? Ngươi có ý kiến?”
Thủ vệ cửa lạnh mặt, tản ra hơi thở lạnh băng nhìn chằm chằm vào Vân Tiêu, các thủ vệ khác cũng tụ lại, chuẩn bị đánh nhau!
“Ta sẽ trả linh thạch cho bọn họ.”
Một giọng nói nữ tính vang lên.
Một nữ tử ăn mặc xinh đẹp, dung mạo quyến rũ đứng trong đám thủ hạ đi đến và lên tiếng, sau đó thủ hạ bên cạnh lập tức lấy ra đống linh thạch đưa cho thủ vệ.
“Vô Song, sao có thể để ngươi bỏ linh thạch chứ, hiện tại ta trả lại cho ngươi.”
Vân Thư vội vàng nói.
“Vân Thư, chúng ta quen biết lâu như vậy, một ít linh thạch mà thôi, đâu cần khách khí như vậy.”
“Nhưng vị công tử này là ai? Sao ta chưa từng gặp?”
Nói xong cô ta nhìn về phía Diệp Phàm.
“Anh ấy…”
“Tôi là đệ tử của Kiếm Các!”
Vân Thư đang định giới thiệu Diệp Phàm thì Diệp Phàm lại lên tiếng.
“Đúng vậy, đây là đệ tử của Kiếm Các.”
Vân Thư hiểu Diệp Phàm không muốn bại lộ thân phận nên giới thiệu theo lời của hắn.
“Vậy à?”
Sau khi biết được thân phận của Diệp Phàm thì mất đi hứng thú, nhìn Vân Thư, nói: “Vân Thư, ta nghe nói Kiếm Các các ngươi xuất hiện một vị cao thủ thần bí, xóa sổ tứ đại Kiếm Tông, vị cao thủ kia là ai? Sao ta chưa từng nghe ngươi nhắc đến?”
“Vị cao thủ này không muốn để lộ thân phận nên ta cũng không thể nói nhiều.”
Vân Thư tìm một cái cớ.
“Vậy à!”
Ánh mắt của cô ta lóe lên, không biết nghĩ gì.
“Tiểu thư, công tử, chúng ta đi vào thôi.”
Lúc này Diệp Phàm như một đệ tử chân chính của Kiếm Các, nói.
“Vô Song, chúng ta đi vào thôi.”
Vân Thư nói, sau đó bọn họ đi vào.
Không gian nhà đấu giá vô cùng lớn, còn có tầng 2 và tầng 3, đài đấu giá được bố trí ở bên trong, như vậy người trên tầng cũng có thể nhìn rõ đài đấu giá.
Nơi này đã tụ tập mấy trăm người, thấp nhất là Luyện Khí tầng tán, phần lớn là Trúc Cơ và Thoát Thai, còn có không ít Tích Cốc cảnh.
“Nữ nhân kia là ai?”
Diệp Phàm nói, Vân Thư trả lời: “Cô ấy tên là Yến Vô Song, là đại tiểu thư của Yến tộc, thế lực đứng đầu tiểu thế giới, lúc trước quan hệ giữa tộc trưởng Yến tộc và cha tôi không tệ, bởi vậy chúng tôi đã quen biết từ rất lâu.”
“Nữ nhân này không đơn giản, cẩn thận khi tiếp xúc với cô ta.”
Diệp Phàm nhắc nhở.