Bảo Đức gào lên với Diệp Phàm.
Diệp Phàm cũng không thèm nói nhảm, hắn một cước đá nát ngực hắn ta, lạnh lùng nói: "Kẻ sỉ nhục Long Quốc, chết!"
Trái tim Bảo Đức trực tiếp nổ tung, chết không nhắm mắt!
Khi Bảo Đức bị giết, những tên thủ hạ của hắn ta đồng loạt ngây ra!
Diệp Phàm liếc nhìn Tô Nhược Tuyết: “Cô đúng là ở đâu cũng có chuyện xảy ra mà!”
“Cảm ơn anh!”
“Sao anh lại ở đây? Chẳng lẽ là đặc biệt tới tìm tôi?”
Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm kích động nói, trong mắt có chút mong chờ.
“Tôi có việc đến Luân Đôn, vừa lúc biết cô ở đây nên đến xem!”
Diệp Phàm cong môi.
“Ồ!”
Nghe thấy Diệp Phàm không phải đặc biệt tới tìm mình, trong mắt Tô Nhược Tuyết lộ ra vẻ thất vọng.
“Mày giết thiếu gia, gia tộc Mendes sẽ không bỏ qua cho mày!”
Lúc này, người đàn ông mặc vest hét lên với Diệp Phàm.
“Vậy để họ đến tìm tôi đi!”
Diệp Phàm thờ ơ nói.
Ngay sau đó, Diệp Phàm, Tô Nhược Tuyết, Hồ Cầm và hai hộ vệ rời khỏi nơi này.
“Hôm nay cảm ơn anh!”
Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm nói cảm ơn.
“Dù sao thì cô cũng là người phát ngôn của nhà họ Đường, hơn nữa tên kia dám sỉ nhục Long Quốc, tôi đương nhiên không thể buông tha cho hắn ta!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Tên kia chính là đại thiếu của gia tộc Mendes, gia tộc Mendes lại là hào môn đứng đầu có quyền thế ngập trời ở vương quốc Anh, tiểu thư, chúng ta vẫn nên lập tức về Long Quốc thôi, nếu không một khi gia tộc Mendes phát hiện thiếu gia nhà bọn họ bị giết, nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta!”
Hồ Cầm trầm trọng nói.
“Anh có đi với chúng tôi không?”
Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm hỏi.
“Tôi còn có việc phải xử lý, các cô đi đi!”
Diệp Phàm nhàn nhạt nói.
“Một mình anh có ổn không? Lỡ như...”
Tô Nhược Tuyết lo lắng nhìn Diệp Phàm, hắn nói: “Không ai có thể làm tôi bị thương!”
“Vậy anh phải cẩn thận!”
Sau khi Tô Nhược Tuyết dặn dò Diệp Phàm một lần nữa thì rời đi với Hồ Cầm, chuẩn bị về Long Quốc.
Sau đó, Diệp Phàm đến một biệt thự ở Luân Đôn, ba người Huyết Phu, Natasha Romanoff, Diệm đều ở đây.
“Biệt thự này từ đâu ra đấy? Của tên Ross kia à?”
Diệp Phàm nói.
Biệt thự họ ở đêm qua là do Ross sắp xếp.
“Thiếu chủ, đây là nhà ở Luân Đôn của tôi!”
Natasha Romanoff nói với Diệp Phàm.
“Giá căn biệt thự này không thấp đúng không, làm sát thủ có giá vậy sao? Ngày mai tôi cũng làm!”
Diệp Phàm nói đùa.
“Nếu thiếu chủ trở thành sát thủ, vậy thì cái tên vua sát thủ của Huyết Phu phải nhường cho anh rồi, không chừng ngay cả cơm chúng tôi cũng không có mà ăn!!”
Natasha Romanoff cười quyến rũ.
“Đúng rồi, việc tôi nhờ mọi người đã tra được chưa?”
Diệp Phàm hỏi.