Mục lục
Nhất Thế Thần Vương - Diệp Phàm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc nhất thời, người của ba đại thế gia Y đạo và Y Các với cả đại diện Y đạo của các nước khác đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt bất mãn.

"Người trẻ tuổi, cuồng vọng quá mức cũng không phải là chuyện tốt!"

Đại trưởng lão của Y Các nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi!"

Diệp Phàm không cho là đúng, nói.

"Hừ, nếu thằng nhãi nhà cậu có bản lĩnh thì làm thử coi, đừng có đứng đây chỉ tay năm ngón như vậy, định lừa ai chứ?"

Đường Thiên Phong nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng hừ một tiếng.

Không ít người bắt đầu chế giễu Diệp Phàm, cảm thấy hắn chỉ đang giả vờ giả vịt, hoàn toàn không có bản lĩnh gì hết.

Nhưng Diệp Phàm lại chẳng bị ảnh hưởng mảy may, chỉ đứng đó lẳng lặng nhìn.

Chẳng bao lâu sau, hơn mười phút đã trôi qua.

Đột nhiên một tiếng kêu to truyền tới: "Mau nhìn xem, hình như bệnh tình của bệnh nhân kia khống chế được rồi kìa!"

Ánh mắt mọi người quét về phía bệnh nhân mà đệ tử của các chủ Y Các - Thanh Vân đã điều trị.

Bệnh nhân kia bị mắc chứng hôi thối hiếm thấy, toàn thân thối vô cùng, khó có thể trị tận gốc.

Nhưng hôm nay dưới sự điều trị của Thanh Vân, mặc dù chứng bệnh hôi thối kỳ lạ của đối phương vẫn chưa được trị dứt điểm, nhưng mùi thối trên người đã giảm bớt không ít, đạt tới mức độ có thể làm cho người ta chấp nhận được.

"Vẫn là đại sư huynh lợi hại, không giống như vài người chỉ biết khoác lác!"

Đám đệ tử của Y Các nhao nhao nhìn Thanh Vân bằng ánh mắt sùng bái, thuận tiện đạp cho Diệp Phàm một phát.

(*) ý là nâng người này lên hạ người kia xuống, câu trước khen người này câu sau đâm chọc chửi xéo người kia.

Tiếp theo, đám người Đường Thiên Thần, con cháu của ba đại thế gia Y đạo và hai đệ tử của Quỷ Cốc đều lần lượt trị liệu xong.

Mà dưới sự điều trị của bọn họ, triệu chứng của mấy bệnh nhân kia đều giảm bớt không ít và đã được khống chế.

Về phần tình trạng của bệnh nhân mà ba đại đệ tử phái m Dương, Vu Môn và Bà Sa Môn đã trị liệu cũng nhanh chóng chuyển biến tốt, mặc dù chưa triệt được tận gốc nhưng cũng đã khống chế được phần nào!

Một màn này làm cho đám đại sư Y đạo ở đây rung động không thôi.

Với bệnh tình của mười người này, phần lớn y giả ở đây đều phải bó tay chịu chết, mà mấy người Thanh Vân lại có thể khống chế bệnh tình của mười người này hơn nữa còn giảm bớt, không thể không nói y thuật của bọn họ rất mạnh.

Chủ yếu nhất chính là bọn họ còn đều chưa đầy ba mươi tuổi mà y thuật đã mạnh đến nhường đó rồi, đúng là yêu nghiệt mà!

Trong các trận so tài Y đạo trước đây, yêu nghiệt như vậy chỉ xuất hiện cùng lắm là một đến hai người, hôm nay lại xuất hiện một phát mười người lận, quả thực đúng là thần tiên đánh nhau!

Nhưng ngay khi mọi người đang chấn động trước y thuật cao siêu của đám Thanh Vân, Đường Thiên Thần, một câu nói của Diệp Phàm đã làm cho bầu không khí tại hiện trường khựng lại!

"Mấy người chỉ có chút bản lĩnh này thôi à?"

Diệp Phàm vừa nói ra những lời này, sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi.

Ánh mắt của bọn họ tức khắc liếc về phía Diệp Phàm, lộ ra vẻ khiếp sợ.

Người này lại dám khiêu khích mấy yêu nghiệt Y đạo này ư, cũng điên cuồng quá rồi đó!

"Nhãi con, cậu nói cái gì đó?"

Đường Thiên Phong lập tức bất mãn chỉ vào Diệp Phàm quát.

Đường Thiên Thần, Thanh Vân, con cháu của ba đại thế gia Y đạo, đệ tử của phái m Dương, Vu Môn, Bà Sa Môn đều liếc mắt nhìn về phía Diệp Phàm, trong mắt có không thể tin nổi, có bất mãn, thậm chí còn có cả tức giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
P
06 Tháng ba, 2024 21:29
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK