Ặc?
Tiếng gọi này của Nhan Hòa khiến Diệp Phàm và những người khác đều sững sờ.
“Ý của ông là gì?”
Diệp Phàm khó hiểu nhìn Nhan Hòa.
“Thiếu chủ, cậu chính là thiếu chủ của thương hội Thiên Long ta!”
Nhan Hòa trực tiếp nói.
Lời này của Nhan Hòa khiến hai nguyên lão còn lại và năm tài thân kinh hãi.
Hứa Thế Thiên ở bên cạnh cũng ngây cả người!
Diệp Phàm lại càng khiếp sợ hơn!
“Thương hội Thiên Long?”
“Thiếu chủ?”
“Thiên Long ~”
“Lẽ nào…”
Diệp Phàm tự lẩm bẩm, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, hắn nhìn Nhan Hòa với vẻ mặt không thể tin nổi: “Chẳng lẽ ba của tôi là…”
“Không sai, ba cậu là người đã sáng lập ra thương hội Thiên Long!”
Nhan Hòa đáp.
“Cậu ấy là con trai của chủ nhân?”
Hai nguyên lão nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt kinh ngạc.
Lúc này, trong lòng Diệp Phàm như nổi lên một trận gió lớn!
Khi hắn cảm thấy mình hoàn toàn không nhìn thấu được ba mình, thì ông lại cho hắn một bất ngờ lớn khác!
Thương hội Thiên Long được xưng là bá chủ khổng lồ ở Long Quốc, vậy mà lại do ba hắn sáng lập!
Thật không thể tin được!
“Chuyện này sao có thể?”
“Sao hắn ta lại là…”
Lúc này Hứa Thế Thiên nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ mặt khó tin.
“Sao ông lại biết được thân phận của tôi?”
Diệp Phàm hỏi Nhan Hòa.
Lúc này cuối cùng hắn cũng hiểu được, lúc trước ở thành phố Tô, tại sao Nhan Hòa lại vì hắn mà giết chết em trai của Hứa Thế Thiên, hóa ra tất cả đều vì lý do này!
Chỉ là vì sao đối phương lại biết được thân phận của hắn?
“Sau khi tập đoàn cho ra mắt đan Trú Nhan, tôi đã điều tra tập đoàn Đường Thị, kết quả ngoài ý muốn phát hiện ra thiếu chủ, lúc tôi nhìn thấy ảnh chụp của cậu thì đã giật mình.”
“Bởi vì thiếu chủ rất giống với chủ nhân, sau đó biết cậu cũng họ Diệp thì tôi đã tin chắc, thiếu chủ chính là cong trai của chủ nhân!”
Nhan Hòa nói.
“Lão già này, nếu ông đã biết thân phận của thiếu chủ, vì sao không nói sớm cho bọn tôi biết?”
Hai vị nguyên lão kia oán giận nói.
“Thân phận của thiếu chủ là chuyện rất quan trọng, đương nhiên càng ít người biết thì càng tốt!”
Nhan Hòa trầm giọng đáp.
“Đứng lên đi!”
Sau khi hiểu được tất cả mọi chuyện, Diệp Phàm nói với Nhan Hòa.
“Thiếu chủ, không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy!”
“Đều là tôi kém cỏi, dẫn đến thương hội Thiên Long xuất hiện nội gián!”
Nhan Hòa vừa nói vừa nhìn về phía Hứa Thế Thiên, ánh mắt tràn ngập sát ý.
Ông đi thẳng về phía Hứa Thế Thiên, lạnh giọng nói: “Tôi đã nói rồi, đợi thiếu chủ tới đây thì ông chết chắc!”
“Thực xin lỗi Nhan lão, đều là lỗi của tôi, xin…”
Ầm!!!
Hứa Thế Thiên vừa mới mở miệng cầu xin tha thứ, Nhan Hòa đã đánh một chưởng đánh vỡ đầu ông ta!
“Hai người lập tức điều động nhân lực bắt Trịnh Tứ Hải và toàn bộ phản đồ lại!”
Nhan Hòa nói với hai vị nguyên lão.
Sau đó ông nhìn Diệp Phàm nói: “Thiếu chủ, mặc dù hôm nay Hứa Thế Thiên chết nhưng chìa khóa kho bí mật trong tay hai nguyên lão phản bội cùng ông ta đã bị Mộc Vương cướp đi, chúng ta nhất định phải lấy về!”
“Chìa khóa kho bí mật?”
“Đó là thứ gì?”
Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Trong thương hội Thiên Long có một cái kho bí mật do chủ nhân để lại, chìa khóa mở có năm cái, do tôi và bốn nguyên lão chia nhau nắm giữ!”
Nhan Hòa nói.
“Bên trong kho đó có gì?”
Diệp Phàm tò mò.
“Không rõ, mặc dù năm người chúng tôi giữ chìa khóa nhưng chủ nhân đã ra lệnh, bất cứ ai cũng không được phép mở!”
“Nhưng nghe đồn bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu!”