Π
"Chúng tôi rất sẵn lòng hợp tác với Đường Thị, hơn nữa tất cả những dược liệu cung cấp cho Đường Thị đều giảm 70% so với giá bán trên thị trường, chỉ cần ngài có thể buông tha cho tập đoàn dược phẩm Hồng Tinh!"
"Anh Tiểu Phàm, không bằng..
Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm, không nhịn được mở miệng, chỉ là cô còn chưa kịp nói hết câu đã bị Diệp Phàm ngăn lại, hắn liếc mắt quét về phía Quách Chân: "Muốn tôi buông tha các người hả, được thôi!"
"Để thằng nhóc này quỳ xuống dập đầu một trăm lần với vợ tôi, sau đó tự tát bản thân một trăm!"
Thấy Diệp Phàm chỉ sang Quách Vi, Quách Thiên Quốc và Quách Chân cùng biến sắc.
Vẻ mặt Quách Vi tái mét, cậu ta la làng lên: "Anh..."
"Câm miệng!"
Quách Vi đang định mắng chửi Diệp Phàm thì anh trai Quách Chân đã thẳng tay tát một cái, xong còn khiển trách.
"Lập tức quỳ xuống xin lỗi chủ tịch Đường, dựa theo lời công tử nói đi, nếu không mày không còn em trai của Quách Chân tao, càng không phải người nhà họ Quách nữa!"
Quách Chân quát em trai.
Quách Vi tái mặt, vội vàng nhìn sang Quách Thiên Quốc:
"Cha..."
"Quỳ xuống, làm theo lời công tử nói!"
Quách Thiên Quốc lắc đầu, lạnh nhạt nói.
Quách Vi nghe vậy thì hoàn toàn xụi lơ trên mặt đất.
Cuối cùng, cậu ta chỉ có thể cắn răng quỳ xuống trước mặt Đường Sở Sở, vừa dập đầu vừa tự tát mình.
Hơn mười phút trôi qua, cuối cùng Quách Vi cũng dập đầu hết một trăm lần, tự tát xong một trăm cái.
hỏi.
Khuôn mặt cậu ta sưng thành đầu heo.
"Công tử, chủ tịch Đường, hai người đã hài lòng chưa?"
Quách Chân nhìn Diệp Phàm và Đường Sở Sở, mở miệng
"Nể mặt vợ tôi, hôm nay tha cho mấy người một lần."
"Kế tiếp ngoan ngoãn hợp tác với Đường Thị theo như lời anh hứa hẹn, nếu dám có chủ ý khác thì tập đoàn dược phẩm Hồng Tinh không cần tồn tại nữa!"
Diệp Phàm lạnh bằng quát.
"Vâng, vâng!"
Quách Thiên Quốc và Quách Chân rối rít gật đầu.
nhé!"
"Vợ ơi, về chuyện hợp tác sau đó, em trao đổi với bọn họ
Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở.
"Được!"
Đường Sở Sở gật đầu.
Kế tiếp, Quách Thiên Quốc và Quách Chân mời Đường Sở Sở lên lầu đàm phán việc hợp tác việc.
Mai Hà cung kính hỏi Diệp Phàm: "Không biết tên tuổi công tử là gì ạ?"
"Diệp Phàm!"
Diệp Phàm phun ra hai chữ rồi đi ra bên ngoài.
“Diệp Phàm~"
"Hắn chính là Diệp Phàm kia?"
Mai Hà bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, ánh mắt lướt qua một tia khiếp sợ.
Lúc trước Nhan lão vì Diệp Phàm mà ra tay chém giết em trai Hứa Thần Tài đã lan truyền khắp thương hội Thiên Long ở Tô Thị.
Bởi vậy nên sau khi Mai Hà nghe thấy tên Diệp Phàm mới khiếp sợ như thế.
Bên ngoài tòa cao ốc, Diệp Phàm lia mắt về phía Hoa Hồng Đỏ: "Không nghĩ tới cô nổi tiếng ở quận Thiên Thục như thế, chủ tịch một công ty cũng phải kính cô ba phần!"
chu!"
"Thiếu chủ, chút thủ đoạn của tôi không là gì so với thiếu
Hoa Hồng Đỏ khẽ mỉm cười, rồi như sực nhớ ra cái gì: "Thiếu chủ, đêm nay có tiệc tối từ thiện, anh muốn tham gia không ạ?"
"Tiệc tối từ thiện?"
"Đi làm từ thiện hả?"
Diệp Phàm bĩu môi.
"Gần như vậy, có điều nghe nói bữa tiệc đêm nay sẽ có hoạt động đấu giá để từ thiện, vật phẩm đấu giá hạng nhất là hỏa linh chi ngàn năm!"
Hoa Hồng Đỏ lên tiếng.