Ngay lập tức, hàng trăm thiên kiêu có mặt đã lao về phía mười võ đài.
Hầu hết mọi người đều đổ xô về phía võ đài đại diện cho vị trí số một trên Thanh Bảng!
Rầm, rầm, rầm!
Trong phút chốc, bọn họ bắt đầu chiến đấu, mỗi người sử dụng võ kỹ và chiến đấu bằng vũ khí của mình, rất nhiều người vì chênh lệch thực lực mà bị đánh bay ra ngoài, điên cuồng nôn ra máu!
Cảnh này trông không giống một giải đấu mà giống cuộc chiến giữa mấy bọn lưu manh ngoài đường, chỉ là thực lực của những người này mạnh hơn bọn lưu manh!
"Dữ dội vậy sao?"
Tạ Hạo rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này.
"Sao vậy, sợ à?"
Tạ Thiên Bá liếc nhìn Tạ Hạo.
"Sao phải sợ!"
"Con đi chăm sóc bọn họ đây!"
Tạ Hạo hét lên, lao thẳng ra ngoài .
Thực lực của Tạ Hạo quả thực rất mạnh, anh ta nhanh chóng chiếm được võ đài số 6, đá hết tất cả những kẻ muốn chiếm võ đài này xuống đài!
Nhưng Diệp Phàm vẫn chưa ra tay, bình tĩnh đứng ở nơi đó.
Sau một trận giao tranh ác liệt, hơn một nửa trong số hàng trăm người tham gia đã rút lui khỏi giải đấu, nhiều người còn lại cũng bị thương.
Hai mươi phút đã trôi qua, giải đấu này chỉ còn lại khoảng một trăm người tham gia, đây đều thiên chi kiêu tử của thế hệ trẻ toàn Long Quốc!
Trong số đó, những người đến từ gia tộc và tông môn võ thuật hàng đầu đều ra tay, với thực lực của bọn họ đã nhanh chóng chiếm được một võ đài cho riêng mình!
"Thiếu chủ, ngài không định tiến lên sao?"
Cơ Như Yên nhìn Diệp Phàm dò hỏi.
"Đừng vội, nhân vật chính là người xuất hiện cuối cùng!"
Diệp Phàm mỉm cười.
"Đông Phương Hạo Thiên, không ngờ anh lại xuất hiện ở đây, sao? Anh cũng muốn đứng đầu Thanh Bảng à?"
Lúc này, chàng trai trẻ đi theo bên cạnh Đông Phương Hách bước tới, nhìn Đông Phương Hạo Thiên chế nhạo.
Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn đối phương nói: "Đông Phương Lăng, cậu muốn gì?"
"Anh có gan đấu với tôi một trận không?"
Đông Phương Lăng nhìn Đông Phương Hạo Thiên, trực tiếp khiêu khích.
"Muốn đấu với tôi?"
Đông Phương Hạo Thiên nhíu mày nhìn đối phương.
"Đúng vậy, tôi muốn cha tôi và người của Đông Phương Phiệt biết ai mới thiên tài số một của Đông Phương Phiệt!"
Đông Phương Lăng lạnh lùng hét lên.
"Được, tôi chấp nhận lời thách đấu của cậu!"
Đông Phương Hạo Thiên nói thẳng.
Sau đó hai người lao tới một võ đài, những người khác trên võ đài đang đánh nhau, thấy hai người bọn họ tiến lên thì muốn tấn công bọn họ.
Đông Phương Lăng tung ra một chưởng khiến những người khác trên võ đài đều bay ra ngoài.
"Hôm nay tôi muốn cho cha tôi biết, Đông Phương Lăng này không hề thua kém gì Đông Phương Hạo Thiên!"
Đông Phương Lăng nhìn Đông Phương Hạo Thiên, lạnh lùng hét lên.
Nói xong hắn ta tấn công về phía đối phương.
"Phiệt chủ, bọn họ..."
Đông Phương Chiến nhìn hai người bọn họ đánh nhau, sắc mặt thay đổi, nhìn Đông Phương Hách.
Còn Phiệt chủ của Đông Phương Phiệt chỉ lặng yên nhìn hai người chiến đấu!
Vào lúc này, các trận chiến ở mười võ đài này đã bước vào trạng thái gây cấn.
Ai có thể đứng trong võ đài này về cơ bản đều là Địa Cảnh cấp bảy trở lên, trong số đó cũng có rất nhiều thiên tài có thực lực Thiên Cảnh
Trong số đó, sự cạnh tranh trên võ đài đại diện cho vị trí số một trong Thanh Bảng là khốc liệt nhất.
Ngay cả thiên chi kiêu tử của năm gia tộc lớn trong giới võ thuật và những tông môn hàng đầu đều lần lượt bị đánh bại trên võ đài này.
Ngay cả những thiên tài thế hệ sau của những người có tên trên Thanh Bảng cũng thất bại.
Mà người đánh bại những thiên tài của những thế lực hàng đầu trong giới võ đạo này là thiên tài của bốn ẩn thế gia tộc lón.
Cả bốn người bọn họ đều là cường giả Thiên Cảnh!
Tiếp theo, bốn thiên tài do Võ Phiệt, Nam Cung Phiệt, Bắc Minh Phiệt và Lâm Phiệt phái ra cũng lao về phía võ đài số 1, chiến đấu quyết liệt với các thiên tài của bốn ấn thể gia tộc lớn!
Bốn thiên tài này cũng đều có thực lực Thiên Cảnh.
Trong lúc nhất thời, tám thiên tài Thiên Cảnh cùng nhau chiến đấu quyết liệt, cảnh chiến đấu vô cùng chấn động!
Rầm rầm rầm!!!
Sau một trận chiến kịch liệt, cuối cùng trên võ đài chỉ còn lại một người, đó chính là Lâm Thiên, Thiếu chủ của Lâm Phiệt.
Lúc này Lâm Thiên đang thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, toàn thân kiệt sức.
Lúc này, Hạng Thiếu Kiệt lao lên võ đài, nhìn Lâm Thiên thờ ơ nói: "Anh tự mình đi xuống, hay là tôi đưa anh xuống!"
Lâm Thiên nhìn Hạng Thiếu Kiệt với vẻ mặt lạnh lùng, trực tiếp thi triển một chiêu võ kỹ đánh về phía đối thủ.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn đột nhiên phát ra từ cơ thể của Hạng Thiếu Kiệt.
Hắn ta bộc phát lực lượng huyết mạch, tung qua một cú đấm, đánh trực diện vào Lâm Thiên!
Phut phut!
Lâm Thiên bị Hạng Thiếu Kiệt đấm bay ra ngoài ngay tại chỗ, ngã xuống sàn đấu, nôn ra máu.
Cảnh này thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
"Tốt lắm!"
Sư tôn của Hạng Thiếu Kiệt còn vỗ tay khen ngợi hắn ta.
"Hạng nhất Thanh Bảng này, tôi muốn!"
Hạng Thiếu Kiệt trực tiếp hét lên.
Hạng Thiếu Kiệt vừa nói xong, Viêm Liệt đã lao lên võ đài, nhìn chằm chằm vào đối thủ.
"Viêm sư huynh!"