“Một đại hội y đạo thôi cũng có nhiều thế lực tham gia như vậy?”
“Đại hội năm nay có gì đặc biệt sao?”
Thanh niên nhíu mày, lạnh nhạt nói.
“Nghe nói phần thưởng của đại hội lần này rất phong phú, phần thưởng không không chỉ có ngọc Rồng trong truyền thuyết của Long quốc, nghe đòn còn có một chí bảo được dùng làm phần thưởng!”
Người đàn ông này nói.
“Dùng ngọc Rồng làm phần thưởng?”
Thanh niên này nói: “Chí bảo còn lại là gì?”
“Cái này thì chưa xác định!”
Người đàn ông kia nói.
“Nếu đã vậy ta cũng đến tham gia, thuận tiện nhìn xem trình độ y thuật của đám Quỷ Cốc kia đạt đến trình tự nào, liệu có đạt được chân truyền của sư phụ ta không!”
Trong mắt thanh niên này lóe lên một tia sáng kỳ dị, cười nói.
Nước ngoài, tổng bộ Thiên Phạt!
“Ngay cả phán quan Hắc Bạch cũng không phải đối thủ của hắn?”
“Con trai của Diệp Thiên Long mạnh đến vậy sao?”
Một giọng nói lạnh băng trầm thấp vang lên từ một người mặc áo choàng đen.
Một đám cao thủ Thiên Phạt đang quỳ trước mặt người này.
“Tôi nguyện ý đi tróc nã tên nhóc đó!”
Đám cao thủ Thiên Phạt này lên tiếng.
“Truyền xuống, triệu tập 3000 tinh anh Thiên Phạt, gọi bốn thiên tướng Phong Hỏa Lôi Băng đến, bằng bất cứ giá nào cũng phải mang con trai của Diệp Thiên Long về đây, nếu không mang về được, lập tức xử quyết, tóm lại sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”
Bóng người bị bao phủ dưới lớp áo đen lạnh lùng quát.
“Rõ!”
Đám cao thủ Thiên Phạt đáp.
Hôm sau!”
Diệp Phàm vừa ăn xong bữa sáng, Huyết Đồ liền xuất hiện, khom người nói: “Thiếu chủ, tối qua bắt được một ninja nước Anh!”
“Ninja nước Anh?”
Diệp Phàm nói.
“Vâng, theo lời khai, hắn đến từ hội Hắc Long nước Anh, là đại tiểu thư của hội Hắc Long sai hắn đến bắt thiếu phu nhân!”
Huyết Đồ nói.
“Đại tiểu thư hội Hắc Long?”
Diệp Phàm nhíu mày.
Đại tiểu thư hội Hắc Long muốn bắt Sở Sở làm gì?
“Đi điều tra xem đại tiểu thư hội Hắc Long là ai?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Đứng lại!”
Lúc này bên ngoài biệt thự truyền đến tiếng quát của Lôi Chiến.
Diệp Phàm đứng dậy chạy ra ngoài.
Trong sân, Lôi Chiến và Vua Bắc Cực đứng đó, trước mặt bọn họ là một đám người mặc trang phục giống nhau.
Hai người cầm đầu, một người lạnh như băng, tràn đầy sát ý, người còn lại là một người đàn ông trung niên, nhìn qua rất trung thực.
“Mấy người là ai? Sở giám sát làm việc, tránh ra!”
Người đàn ông lạnh như văng nhìn Lôi Chiến và Vua Bắc Cực, nói.
“Ai thèm quan tâm các người là ai, còn dám bước lên một bước, giết!!!”
Lôi Chiến quát to.
“Sở giám sát các người lại muốn bắt tôi?”
“Vị này chắc là Diệp thiếu đúng không.”
“Tôi là Từ Thành, người phụ trách tứ bộ của sở giám sát, người này là Giang Phong, người phụ trách tam bộ của sở giám sát!”