"Chút phí ấy không là gì với Đường thị hết!"
Dứt lời, Đường Sở Sở liền dẫn Tôn Tiểu Tiểu đi ra ngoài.
"Nếu như cô dám giải trừ hợp đồng vớ tôi, cô nhất định sẽ hối hận."
"Chỉ cần một cú điện thoại, tôi có thể khiến Đường thị các người không bao giờ tìm được người đại diện nào nữa!"
Thấy Đường Sở Sở thật sự muốn kết thúc hợp đồng với mình, Chu Doãn Nhi tức giận kêu lên.
Từ khi cô ta ra mắt tới nay luôn được mến mộ, sau lưng còn có sugar daddy chống lưng nên đã dưỡng ra tính tình kiêu căng không thèm để ai vào mắt.
Mặc dù những nhãn hàng hợp tác với Chu Doãn Nhi lúc trước cũng rất khó chịu với thái độ của cô ta, nhưng ai bảo người ta sở hữu lượng fan đông đảo cơ chứ, đành nhịn thôi.
Đường Sở Sở là người đầu tiên dám kết thúc hợp đồng với Chu Doãn Nhi đấy, việc này khiến cô ta mất sạch mặt mũi.
"Tùy cô!"
Đối mặt với lời đe dọa của Chu Doãn Nhi, Đường Sở Sở thờ ơ trả lại hai từ rồi đi thẳng.
"Được, cô chờ đấy cho tôi!"
Chu Doãn Nhi giận dữ gầm lên.
"Tổng giám đốc, cám ơn chị!"
Ngoài studio, Tôn Tiểu Tiểu nhìn Đường Sở Sở đầy cảm kích.
"Em đi theo chị lâu như vậy, chị đã xem em như em ruột từ lâu, đương nhiên không thể để em bị người khác ức hiếp được!"
"Hơn nữa cái cô Chu Doãn Nhi kia nổi tiếng thật đấy nhưng tính nết lại chẳng ưa nổi, không thích hợp làm người đại diện cho Đường thị chúng ta!"
"Tìm người khác thôi!"
Đường Sở Sở trầm giọng nói.
"Dạ!"
Tôn Tiểu Tiểu gật đầu.
Chớp mắt, màn đêm đã buông xuống.
Trong biệt thự, Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở cứ nhíu mày đăm chiêu mãi từ sau khi trở về thì không nhị được hỏi: "Vợ, em sao thế?"
"Không có chuyện gì!"
Đường Sở Sở mỉm cười.
"Trông dáng vẻ này là biết có chuyện gì mà, nói cho anh biết được không em?"
Diệp Phàm nhẹ nhàng hỏi.
Đường Sở Sở đành kể lại chuyện hôm nay: "Em vốn định xả giận thôi, ai ngờ năng lực của cô Chu Doãn Nhi này lại lớn như thế."
"Thật sự khiến cho mấy ngôi sao hạng nhất trong nước từ chối hợp tác với Đường thị, thậm chí ngay cả sao hạng hai cũng không dám nhận danh hiệu này!"
"Chỉ là tìm ngôi sao làm người đại thiện thôi, có tiền còn sợ không tìm được sao à!"
Diệp Phàm bĩu môi.
"Em đã hỏi thăm một phen, công ty sau lưng Chu Doãn Nhi là công ty giải trí lớn nhất nước Đế Vương Ngu Hoan. Bối cảnh của công ty này rất vững chắc, vòng quan hệ rất rộng, một câu nói là có thể đóng băng một ngôi sao."
"Có Đế Vương Ngu Hoan lên tiếng, e rằng không một ngôi sao nào dám với Đường thị chúng ta!"
Đường Sở Sở nhíu mày nói.
"Chị họ, chị có thể tìm Tô Nhược Tuyết nè."
"Cô ấy là ngôi sao nổi tiếng nhất trong nước hiên tại, xin hơn cái cô Chu Doãn Nhi kia nhiều!"
"Quan trọng nhất là Tô Nhược Tuyết và anh rể còn là bạn bè thân thiết, chỉ cần anh rể nói một câu, chắc chắn Tô Nhược Tuyết sẽ đồng ý trở thành người đại diện của Đường thị!"
Trần Tiểu Manh đi tới, nói.
"Chuyện này…"
Ánh mắt Đường Sở Sở khẽ loé lên, cô hơi đắn đo.
"Để anh hỏi Tô Nhược Tuyết xem!"
Diệp Phàm dứt khoát rút điện thoại bấm số Tô Nhược Tuyết.
Trước đó Tô Nhược Tuyết ghé vào tai đọc số điện thoại cho hắn, còn nói gì mà nhất định phải gọi lại cho cô ấy.
"Xin chào, ai vậy ạ?"
Chẳng lâu sau, điện thoại đã kết nối, đầu bên kia truyền đến giọng Tô Nhược Tuyết.
"Là tôi, Diệp Phàm!"
Diệp Phàm lên tiếng.