Đường Sở Sở lao thẳng vào lòng Diệp Phàm, vui đến bật khóc.
"Khóc gì chứ? Chẳng phải anh đã về đây rồi sao!"
Diệp Phàm nhẹ nhàng lau sạch nước mắt bên khóe mắt Đường Sở Sở, mỉm cười nói.
"Anh Tiểu Phàm, có phải em vô dụng quá không, anh bị bắt đi, mà em lại chẳng thể làm gì được!'
Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt tự trách.
"Sao thế được chứ? Trong lòng anh em là tuyệt nhất, sao có thể vô dụng được?"
Diệp Phàm khẽ vuốt mái tóc Đường Sở Sở rồi đáp.
"Anh Tiểu Phàm, em nhất định sẽ trở thành một người có thể giúp đỡ cho anh!"
Đường Sở Sở nói, vẻ mặt kiên quyết.
Sau khi trải qua chuyện lần này, tâm tính Đường Sở Sở đã thay đổi hoàn toàn, cô bắt đầu lên kế hoạch tạo ra một thế lực mạnh mẽ, có thể giúp đỡ cho Diệp Phàm vào những thời khắc mấu chốt!
Giờ phút này, Đường Sở Sở bắt đầu có một sự lột xác vô hình!
"Thiếu chủ!"
Cơ Như Yên và Hoa Hồng Đỏ tiến đến gọi Diệp Phàm.
Bọn họ thấy Diệp Phàm không sao thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
"Hoa Hồng Đỏ, cô giúp tôi điều tra một người!"
Diệp Phàm nói với Hoa Hồng Đỏ.
"Đúng rồi, anh Tiểu Phàm, lúc trước anh nói có thể chữa trị vết thương trên mặt Tiểu Tiểu, là thật sao?"
"Bây giờ Tiểu Tiểu tỉnh rồi, phát hiện ra mình đã bị hủy dung, bây giờ tâm trạng đang vô cùng suy sụp!"
Đường Sở Sở lập tức nói với Diệp Phàm.
"Yên tâm, có anh ở đây, cô ấy sẽ không bị hủy dung đâu!"
Diệp Phàm bảo đảm.
Hắn đi thẳng tới gặp Tôn Tiểu Tiểu.
Giờ đây, vì gương mặt mình đã bị biến dạng hoàn toàn sau vụ nổ mà nội tâm Tôn Tiểu Tiểu đã hoàn toàn tan vỡ, cô ấy cúi đầu không dám nhìn ai.
"Vết thương trên mặt cô, tôi sẽ chữa khỏi giúp cô, cô sẽ không bị hủy dung đâu!"
Diệp Phàm nói thẳng với Tôn Tiểu Tiểu.
"Thật... Thật sao?"
Tôn Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn Diệp Phàm, có hơi không dám tin.
"Đương nhiên, tôi nói được thì làm được!"
Diệp Phàm nói, rồi hắn bắt đầu hành động luôn.
Đầu tiên là hắn dùng kim châm bạc châm cứu trên gương mặt Tôn Tiểu Tiểu một lượt, sau đó dùng những dược liệu mà đã bảo nhóm Cơ Như Yên chuẩn bị từ trước để điều chế thành thuốc bôi rồi bôi trực tiếp lên toàn bộ gương mặt của Tôn Tiểu Tiểu!
"Hôm nay cô cứ nghỉ ngơi cho khỏe, đến ngày mai, gương mặt của cô sẽ khôi phục về như lúc ban đầu!"
Diệp Phàm nói với Tôn Tiểu Tiểu.
Mà Tôn Tiểu Tiểu vẫn có hơi khó tin rằng gương mặt của mình có thể bình phục!
"Tiểu Tiểu, em phải tin anh Tiểu Phàm, anh ấy đã nói thì chắc chắn sẽ làm được, gương mặt em chắc chắn sẽ khỏi!"
Đường Sở Sở cầm tay Tôn Tiểu Tiểu nói.
"Vâng!"
Tôn Tiểu Tiểu được cổ vũ thì trong lòng có một tia hy vọng, cô ấy nhẹ nhàng gật đầu.
Uỳnh!!!
Đột nhiên, bên ngoài vang lên một tiếng va đập chói tai.
Diệp Phàm nheo mắt lại, đi thẳng ra phía bên ngoài.