Không ít người trông thấy Long Chiến Thiên xuất hiện thì đều rất ngạc nhiên.
Sau khi bốn vị trưởng lão và năm Hộ Quốc Chí Tôn nhìn thấy Long Chiến Thiên thì nhíu mày, nhất là Mộ Thiên Vấn, ông ta lạnh lùng nhìn Long Chiến Thiên: “Long Chiến Thiên, sao ông lại xuất hiện ở đây?”
“Tôi là nguyên soái của Long Quốc, đây là chiến bộ, vì sao tôi lại không được xuất hiện ở đây?”
Long Chiến Thiên đi tới, nhìn Mộ Thiên Vấn với ánh mắt lạnh lẽo.
“Ông đã bị cách chức nguyên soái và hàm tước, bây giờ ông không còn là nguyên soái của Long Quốc nữa!”
Mộ Thiên Vấn lạnh giọng nói.
“Chức vị nguyên soái của tôi là do đích thân quốc chủ trao tặng, còn chưa tới phiên Mộ tôn chủ nói cách là cách, lúc trước ông cách chức vị của tôi, vì lấy đại cục làm trọng, không để Long Quốc sinh ra náo động nên tôi mới nhịn.”
“Nhưng không ngờ các người lại mất trí như vậy, không chỉ tự mình gán tất cả công trạng của thiếu quân chủ quân Thiên Sách lên người gọi là thiếu soái kia, hơn nữa còn cùng nhau cấu kết mưu hại quân Thiên Sách, chôn vùi mười mấy vạn chiến sĩ anh hùng tắm máu vì tổ quốc, các người đúng là tội ác tày trời!”
“Loại súc sinh như các người không có tư cách là Hộ Quốc Chí Tôn, càng không xứng được phong soái!”
“Bởi vì tất cả các người đều không xứng!”
Long Chiến Thiên nhìn năm Hộ Quốc Chí Tôn và Quân Lăng Thiên với vẻ mặt lạnh như băng.
Mà những lời ông nói khiến tất cả mọi người ồ lên.
Vẻ mặt của những Hộ Quốc Chí Tôn trầm xuống, trên người bọn họ tản ra khí tức vô cùng đáng sợ.
Một trong ngũ đại hộ quốc chí tôn Liêu Kiếm nhìn Long Chiến Thiên quát: “Long Chiến Thiên, ông thật to gan, Hộ Quốc Chí Tôn là người mà ông có thể tùy ý sỉ nhục sao?”
“Người đâu, lập tức bắt bọn họ lại!”
Mộ Thiên Vấn không nói nhiều, ông ta trực tiếp hạ lệnh.
Ngay sau đó, một đám chiến sĩ vọt về phía Long Chiến Thiên và Hắc Uyên.
“Ai dám động tới Long Soái!”
Đột nhiên, một giọng quát lạnh như băng vang lên.
Quân chủ quân Kỳ Lân – Xích Tiêu đi tới, chiến sĩ quân Kỳ Lân đều rút ra vũ khí, đội quân tản ra một cỗ sát khí ngút trời!
Lúc này quân chủ quân Huyền Vũ – Huyền Lâm, quân chủ quân Báo Tuyết – Nhiếp Bắc Lương, một đám tướng lĩnh chiến khu Tây Bộ và thống soái chiến khu Bắc Bộ đều lần lượt đứng ra.
Bọn họ trực tiếp đứng về phía sau của Long Chiến Thiên, ai nấy đều nhìn năm Hộ Quốc Chí Tôn với vẻ mặt lạnh lẽo!
Lúc này, vẻ mặt của những người khác đều thay đổi.
Bốn trưởng lão của Nội Các và năm Hộ Quốc Chí Tôn đều kinh sợ.
“Không ngờ quân Kỳ Lân, Huyền Vũ lại bị ông khống chế, ngay cả chiến khu Bắc Bộ cũng nghe lệnh của ông, Long Chiến Thiên, bản tôn chủ đã xem thường ông rồi!”
Mộ Thiên Vấn lạnh lùng nhìn Long Chiến Thiên.
“Ông nghĩ tôi làm Long Soái nhiều năm như vậy là vô ích sao?”
Long Chiến Thiên lạnh lùng quát.
Lúc này, Quân Lăng Thiên mỉm cười nhìn Long Chiến Thiên: “Long Soái, chỉ dựa vào đám người này, ông nghĩ mình có thể chống lại ngũ đại Hộ Quốc Chí Tôn sao?”
“Bọn họ không được thì còn có chúng tôi!”
Lúc này, lại là giọng nói lạnh lẽo truyền tới.
Hai người mặc áo khoác dài với vẻ mặt hung ác đi tới!
“Hạo Dương, Lãnh Thương, hai người là đồng bọn với Long Chiến Thiên?”
Mộ Thiên Vấn lạnh nhạt nói với hai người này, bốn Hộ Quốc khác cũng nhìn bọn họ với vẻ mặt lạnh lẽo.
Bọn họ chính là hai trong số chín Hộ Quốc Chí Tôn của Long Quốc, tên là Hạo Dương và Lãnh Thương.