Hạng Viễn Sơn thấy Hướng Khôn đột nhiên trở mặt, sắc mặt cũng thay đổi, thay vào đó là biểu cảm vô cùng khiếp sợ.
“Ai dám động đến người nhà họ Hạng?”
Ngay lúc này, tiếng quát lớn lạnh như băng vang lên.
Bên ngoài tiệm trà, một đoàn người lại xông vào.
Bọn họ mặc quần áo luyện võ, giương mặt tàn bạo, trên người tản ra hơi thở lạnh nhạt, toàn bộ đều là võ giả Nhân Cảnh tam trọng trở lên.
Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, đôi mắt sáng ngời, người này tỏa ra hơi thở vô cùng sắc bén!
Diệp Phàm nhìn về phía đám người.
“Hạng Lăng!”
Hạng Viễn Sơn gọi người đàn ông mới tới.
Người đàn ông này chính là môn chủ Bá Môn – Hướng Lăng, thuộc nhà họ Hướng cùng với Hướng Viễn Sơn.
“Lão gia yên tâm, hôm nay có tôi ở đây, tôi cũng muốn xem thử, ai dám động tới nhà họ Hạng!”
Hạng Lăng ngang lược lớn tiếng, đôi mắt dọa người nhìn về phía đám người Hướng Khôn, U Ảnh, Diệp Phàm.
“Ông là ai?”
Hướng Khôn hỏi Hạng Lăng.
“Môn chủ Bá Môn!”
Hạng Lăng lạnh lùng đáp.
“Hạng Lăng, thằng ranh kia là người đã giết chết con trai và cháu trai của ta, người được Bá Môn phái tới cũng bị giết, chắc chắn là có liên quan tới hắn ta!”
Hạng Viễn Sơn chỉ tay về phía Diệp Phàm.
Ánh mắt lạnh như băng của Hạng Lăng bắn về phía Diệp Phàm: “Thì ra cậu chính là kẻ địch của nhà họ Hạng!”
“Giết hắn!”
Hạng Lăng quát lớn, ngang ngược ra lệnh.
Cường giả Bá Môn trực tiếp bay về phía Diệp Phàm.
“Ngăn bọn họ lại!”
Hướng Khôn hô lên.
Đám người điện Long Vương cũng lao về phía người của Bá Môn.
Vụt!
Cơ thể U Ảnh khẽ động, biến mất ngay tại chỗ.
Bịch!
Nhưng khi U Ảnh xuất hiện ngay sau lưng Hạng Lăng, chuẩn bị ra tay.
Hạng Lăng đã phản ứng kịp thời đánh ra một quyền, cây dao găm trong tay U Ảnh gãy đôi, cơ thể không ngừng lùi về sau!
“Muốn giết tôi, không biết tự lượng sức!”
Hạng Lăng khinh thường hừ lạnh.
Bịch!!!
Hướng Khôn ra tay cùng lúc, nhưng cũng bị Hạng Lăng một quyền đánh bay, quỳ nửa người trên mặt đất, nôn ra máu.
Lúc này, trên người Hạng Lăng tản ra một cỗ hơi thở cực kỳ mạnh mẽ, khiến người ta có một loại cảm giác hít thở không thông, bầu không khí trong quán trà hoàn toàn ngưng đọng lại!
Ông ta bước từng bước về phía Diệp Phàm.
“Dám giết người nhà họ Hạng, mày phải chết!”
Hạng Lăng nhìn Diệp Phàm, gằn từng câu từng chữ.
Lúc này, Hạng Lăng giống như một ngọn núi lớn đè lên người Diệp Phàm, hơi thở của ông ta cực kỳ khủng bố!
“Giết tôi, ông không xứng!”
Diệp Phàm liếc nhìn Hạng Lăng, hắn nói ra năm chữ với vẻ lạnh nhạt.
Dứt lời, Diệp Phàm ném chén trà về phía Hạng Lăng.