“Tuy nhiên người của chúng ta đang truy xét một đội quân bí ẩn xuất hiện ở Đế Đô vào lúc đó, còn về lai lịch của đội quân này thì vẫn chưa tra ra.
Có một người đàn ông mặc đồ đen đến trước mặt sở trưởng sở giám sát và báo cáo.
“Vở kịch này càng lúc càng thú vị rồi.”
Sở trưởng cười nhạt nói: “Cậu đi thông báo cho ngũ đại hoàng tộc, nói với họ long ấn đang ở trên người hắn.
“Sở trưởng muốn mượn sức của ngũ đại hoàng tộc để đối
phó hắn sao?”
Người mặc đồ đen lên tiếng.
“Chim cò đánh nhau ngư ông đắc lợi!”
Sở trưởng sở giám sát cười nhạt.
Chẳng mấy chốc thì ngày mới lại đến.
Trên dưới Đế Đô vẫn còn thảo luận về chuyện đã xảy ra vào đêm qua.
Bên phía Diệp Phàm, hắn thức dậy rồi đi thăm Tư Thiên Thiên.
“Tối qua cô ngủ ngon không?”
“Anh Diệp, em không sao đâu, anh không cần lo cho em.
Tư Thiên Thiên lên tiếng.
“Tâm trạng của Thiên Thiên đã ổn định lại rồi!”
Đêm qua cô đã ngủ cùng với Tư Thiên Thiên.
“Vậy thì được.
JE
Diệp Phàm gật đầu, hắn nhìn Tư Thiên Thiên rồi nói: “Thiên Thiên, tiếp theo cô có dự định gì?”
“Em không biết.”
Vẻ mặt của Tư Thiên Thiên mờ mịt.
“Sao không để Thiên Thiên đi cùng chúng ta?”
Đường Sở Sở hỏi.
“Thiên Thiên, cô có muốn tiếp tục học võ không?”
Diệp Phàm nhìn Tư Thiên Thiên rồi nói.
“Muốn!”
“Em muốn trở thành một người mạnh.”
“Nếu em là một người mạnh thì đêm qua ông nội và người của nhà họ Tư đã không chết”
“Chỉ trách trước đây em không chăm chỉ luyện võ nên không thể bảo vệ ông nội.”
Tư Thiên Thiên siết chặt hai năm nay, cô nói với vẻ mặt hối hân.
“Nếu đã như vậy thì tôi sẽ đưa cô đến một nơi, ở nơi đó có thể khiến cô thay đổi đủ mạnh mẽ, như vậy thì sau này cô có thể bảo vệ được những người mà cô muốn bảo vệ.”
Diệp Phàm nói.
Mà nói hắn nói đương nhiên là núi Cửu Long.
Tư Thiên Thiên này là một hạt giống tốt, đương nhiên Diệp Phàm muốn gửi cô đến đó để sư phụ của hắn bồi dưỡng cô.
“Anh Diệp, thật sự nơi đó có thể khiến em mạnh mẽ hơn
sao?”
Tư Thiên Thiên chăm chú nhìn Diệp Phàm.
“Đương nhiên!”
“Đã bao giờ tôi lừa cô chưa?”
Diệp Phàm nói.
“Vậy được, em đi.”
Tư Thiên Thiên gật đầu.
“Đại Hổ, Nhị Hổ, làm phiền hai người đi một chuyến đưa Thiên Thiên đến núi Cửu Long.
Diệp Phàm nói với Đại Hổ và Nhị Hổ.
“Không phiền!
Đại Hổ và Nhị Hổ gật đầu nói.
“Anh Diệp, đợi em trở nên mạnh mẽ rồi thì em sẽ quay lại
bảo vệ anh.”
Tư Thiên Thiên kiên quyết nói với Diệp Phàm.
“Được, tôi đợi cô.”
Diệp Phàm mỉm cười sờ đầu của Tư Thiên Thiên.
Sau đó Tư Thiên Thiên rời đi cùng hai anh em của Đại Hổ.
“Núi Cửu Long là chỗ nào?”
Lúc này Huyết Cơ đi đến tò mò hỏi.
“Cô đoán đi.”
Diệp Phàm cười khẽ.
Đột nhiên điện thoại của Diệp Phàm reo lên, hắn nhận điện thoại rồi bước ra ngoài.
Trong đại sảnh của khách sạn có một dáng người đứng thẳng tắp, đó chính là Hắc Uyên.
“Sao cậu lại đến đây?”
Diệp Phàm đi đến nhìn Hắc Uyên.
“Bây giờ anh là tổng chỉ huy của Long Hồn, nếu đã đến Đế Đô rồi thì cũng nên ghé thăm căn cứ của Long Hồn, làm quen với các thành viên Long Hồn khác.
Hắc Uyên nhìn Diệp Phàm rồi nói.
“Không đi không được à?”
Diệp Phàm cong môi.
“Đây là mệnh lệnh của Long soái!”
Hắc Uyên trả lời.
“Thôi bỏ đi, cho lão già ấy chút thể diện vậy, đi thôi.”
Diệp Phàm lên tiếng.
Hắn theo Hắc Uyên đi thẳng đến căn cứ Long Hồn.
Mà trong lúc Diệp Phàm đi đến căn cứ Long Hồn thì bất ngờ có một tin tức được truyền đi trong Đế Đô.
Võ đạo tông sư Phàn Long, người xếp hạng thứ chín mươi ba trong bảng xếp hạng tông sư hẹn giao chiến với Thiếu chủ của điện Long Vương ở Tần Sơn ngoại ô Đế Đô.
Tin này vừa truyền ra đã làm dấy lên tranh luận sôi nổi.
Một vị võ đạo tông sư lại đi khiêu chiến với một Thiếu chủ vừa xuất thế của điện Long Vương, đây là một tin tức rất lớn.
Võ đạo tông sư, lâu lắm rồi không có công khai lộ diện!
Huống chi ông ta còn là Võ đạo tông sư có mặt trong danh sách tông sư thì càng lâu rồi không xuất hiện hơn.
Bây giờ Võ đạo tông sư có xếp hạng thứ chín mươi ba trong bảng Tông sư đã đích thân đưa ra lời khiêu chiến, đương nhiên đã gây ra náo động cực lớn.