Mục lục
Nhất Thế Thần Vương - Diệp Phàm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô muốn ỷ thế hiếp người sao?” Diệp Phàm lạnh lẽo quát.

“Công tử ngay cả người của hoàng tộc còn dám giết, thì Đoan Mộc Phiệt nhỏ bé của tôi sao có thể hiếp đáp được anh đây?”

“Tối nay tôi tới đây vì muốn cùng công tử thương lượng một chuyện!” Đoan Mộc Cẩn nhìn Diệp Phàm, nhẹ giọng nói.

“Thương lượng? Chuyện gì?” Ánh mắt Diệp Phàm khẽ lóe lên.

“Chúng ta có thể tìm một chỗ yên tĩnh để nói chuyện cặn kẽ được không?” Đoan Mộc Cẩn nói.

Đúng lúc Diệp Phàm đang định trả lời thì một giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Phiệt chủ Đoan Mộc Phiệt, cô muốn tìm nơi yên tĩnh để nói gì với tên nhóc con này vậy?”

Vừa dứt lời, một đám người liền xuất hiện!

Dẫn đầu là ba người đàn ông trung niên có khuôn mặt chữ điền, thái dương lồi lõm, vẻ mặt lạnh lẽo, tỏa ra sát khí đáng sợ, phía sau bọn họ là một nhóm chiến binh có thực lực Nhân Cảnh trở lên.

“Đại hộ pháp, tam hộ pháp và tứ hộ pháp của Võ Phiệt!”

“Ngọn gió nào đã đưa mấy người đến đây vậy?” Đoan Mộc Cẩn liếc nhìn ba người, nhẹ giọng nói.

Ba người bọn họ chính là ba đại hộ pháp của Võ Phiệt, người đứng sau bọn họ chính là cường giả của Võ Phiệt!

“Phiệt chủ Đoan Mộc Phiệt, chúng tôi nhận mệnh lệnh đến đoạt Long Tỷ, không ngờ lại gặp được cô ở đây!”

“Lúc nãy nghe thấy lời phiệt chủ Đoan Mộc Phiệt vừa nói, hy vọng cô có thể tự trọng một chút!” Đại hộ pháp của Võ Phiệt nhìn Đoan Mộc Cẩn rồi trầm giọng nói.

“Ý anh là gì?” Đoan Mộc Cẩn khẽ cau mày.

“Đoan Mộc Cẩn, cô chính là người phụ nữ mà phiệt chủ của chúng tôi thích, đương nhiên không thể có quan hệ với người đàn ông khác, vừa nãy cô còn muốn làm gì với tên nhóc con này?” Tam hộ pháp của Võ Phiệt trực tiếp hét lên.

Soạt!

Sắc mặt của Đoan Mộc Cẩn lập tức tối sầm lại, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo nói: “Đoan Mộc Cẩn này muốn làm gì, không đến lượt anh can thiệp vào. Còn Võ Thiên Khiếu muốn có được tôi, thì cứ chờ kiếp sau đi, kiếp này đừng có mơ!”

“Đoan Mộc Cẩn, tuy rằng cô bây giờ đã ngồi lên vị trí phiệt chủ, thế nhưng một bàn tay làm sao vỗ thành tiếng? Nếu như không có sự giúp đỡ của phiệt chủ chúng tôi, e rằng chức vị này của cô cũng không ngồi vững được!”

“Lần này cô một mình đến Tây Nam cũng vì muốn lấy được Long Tỷ, nhân cơ hội này nắm vững vị trí phiệt chủ của mình. Vậy tại sao không trực tiếp nhờ phiệt chủ của chúng tôi giúp đỡ?”

“Chỉ cần một câu nói của phiệt chủ chúng tôi, mấy lão già trong Đoan Mộc Phiệt đó còn có thể dám không phục tùng cô sao? Việc gì phải vất vả như vậy?” Đại hộ pháp của Võ Phiệt nhìn Đoan Mộc Cẩn rồi nói.

“Không cần!”

Đoan Mộc Cẩn nói thẳng, liếc nhìn Diệp Phàm: “Công tử, đừng để ý đến bọn họ, chúng ta hãy tìm một nơi nào đó nói chuyện đi!”

“Nhóc con, mau giao Long Tỷ ra rồi tự sát đi, chúng tao có thể cho mày được toàn thây!” Đại hộ pháp của Võ Phiệt khinh thường liếc nhìn Diệp Phàm.

Gã ta tin chắc rằng Diệp Phàm sẽ ngoan ngoãn làm theo lời gã nói.

“Võ Phiệt?” Diệp Phàm liếc nhìn nhóm người này.

Trước đây hắn và Võ Phiệt có xích mích với nhau, không ngờ hôm nay lại gặp lại, đúng là oan gia ngõ hẹp!

“Chúng mày tự sát đi, tao sẽ cho chúng mày được toàn thây!”

Diệp Phàm trực tiếp đáp lại nguyên văn lời của đại hộ pháp Võ Phiệt vừa nói.

“Muốn chết!”

Sắc mặt của hai hộ pháp còn lại liền tối sầm rồi ngay lập tức ra tay.

Xoẹt, xoẹt, xoẹt! ! !

“Võ Phiệt các người cứ việc giết hắn, nhưng Long Tỷ phải giao cho Lâm Phiệt chúng ta!” Lúc này, một giọng nói lạnh lẽo khác chợt vang lên.

Lại một nhóm người khác xuất hiện ở đây, dẫn đầu là một ông già.

“Tứ trưởng lão của Lâm Phiệt!” Đại hộ pháp của Võ Phiệt liếc nhìn đối phương.

Lão già này không ai khác chính là tứ trưởng lão của Lâm Phiệt.

Bây giờ, người của Lâm Phiệt, Võ Phiệt và Đoan Mộc Phiệt đều có mặt ở đây!

Đoan Mộc Cẩn nhìn người của Lâm Phiệt và Võ Phiệt, ánh mắt chợt lóe lên.


“Lâm Phiệt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
P
06 Tháng ba, 2024 21:29
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK