Hơn nữa hắn cũng phát hiện trong hoàng cung rất yên tĩnh, ngay cả lính gác cũng không có!
Đây là nơi quan trọng của hoàng cung, sao lại không có người canh gác?
Sắc mặt Diệp Phàm khựng lại, hắn đoán có lẽ trong cung đã xảy ra chuyện gì đó.
Rất nhanh, Diệp Phàm đã đi tới bên ngoài cung điện, trực tiếp hét lên: "Quốc chủ ở đâu?"
Xoẹt!
Cửa chính của đại sảnh mở ra, Quốc chủ của Long Quốc đi ra, nhưng lúc này hai mắt ông ta trống rỗng, sắc mặt đờ đẫn, giống như một con rối vô hồn!
Mà đằng sau Quốc chủ còn có một người đang đứng, đó là Long Đào, tộc trưởng của Long Tộc!
"Là ông!"
Diệp Phàm nhìn Long Đào, ánh mắt hắn đanh lại và quát lạnh: "Ông đã làm gì với Quốc chủ?"
“Không có việc gì, hiện tại ông ta đã là con rối trong tay tôi, vốn dĩ tôi vốn muốn khuyên ông ta ra tay với cậu, nhưng không ngờ tên này lại cứng đầu, thà chết cũng không chịu, nên tôi chỉ có thể biến ông ta thành một con rối nghe theo lời tôi sai khiến!"
Long Đào hừ lạnh một tiếng.
Xoẹt!
Sắc mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, trong mắt mang theo sát ý nhìn chằm chằm Long Đào, lạnh lùng quát: "Ông thật to gan, dám làm hại Quốc chủ!"
"Hộ quốc thần tướng, đừng nói nhảm nữa. Hiện tại tôi đã nắm quyền kiểm soát các căn cứ quân sự lớn ở Long Quốc, đồng thời tôi đã ra lệnh, trong nửa giờ nữa, hàng nghìn tên lửa sẽ được phóng ra từ những căn cứ quân sự đó, nhắm vào toàn bộ các thành phố lớn ở Long Quốc!”
"Nếu như cậu không muốn toàn bộ Long Quốc bị chôn vùi cùng cậu, thì hãy ngoan ngoãn tự hủy bỏ tu vi của mình đi!"
Long Đào nhìn Diệp Phàm, hừ lạnh một tiếng.
Nghe vậy, trong mắt Diệp Phàm hiện lên sự tức giận, phẫn nộ hét lên: "Ông thật sự bị điên rồi!"
"Hừ, tôi không muốn nghe những lời vô nghĩa, cậu không có nhiều thời gian, cậu lựa chọn để hàng tỉ người trong toàn bộ Long Quốc chôn cùng với cậu, hay tự hủy bỏ tu vi, cậu tự chọn đi!"
Long Đào hét lên với vẻ mặt lạnh lùng.
"Long Đào, không ngờ đã lâu không gặp ông lại sa đọa thành bộ dạng như vậy, thực sự làm hoen ố toàn bộ Long tộc!"
Lúc này, bóng dáng Long Ngạo xuất hiện ở đây, nhìn Long Đào, lạnh lùng hét lên.
Lập tức, ba vị sư phụ khác của Diệp Phàm đều đi tới, sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Đào.
"Long Ngạo, ông cũng tới!"
"Đúng lúc, hôm nay hãy cùng nhau giải quyết mối hận thù giữa chúng ta!"
Long Đào nhìn Long Ngạo, lạnh lùng hét lên.
"Long Đào, năm đó nếu không phải vì nể mặt lão tộc trưởng, ông cho rằng ông có thể giữ được một mạng từ tay tôi, còn có thể ngồi lên vị trí tộc trưởng của tộc Hộ Long sao?"
Long Ngạo khinh thường nói.
Những lời này khiến sắc mặt Long Đào tối sầm, trong mắt tràn đầy sự tức giận, ông ta hét lên: "Long Ngạo, đừng quá kiêu ngạo, hôm nay ông và đệ tử của ông đều phải chết!"
"Thật sao? Ai đã cho ông dũng khí để nói ra điều này?"
Lúc này Long Ngạo trực tiếp đi về phía Long Đào, khinh thường nói.
"Đại nhân, đã đến lúc ngài phải ra tay rồi!"
Đột nhiên, Long Đào hét lớn.