Ngay lập tức, thuộc hạ bên cạnh Từ Long Tượng nhanh chóng bước ra rồi chưởng một cái vào quan tài khiến nó rơi xuống đất.
Rầm! ! !
Khi quan tài chạm đất liền có một tiếng động lớn vang lên!
Ngay sau đó, một đám người từ bên ngoài chợt tiến vào.
Dẫn đầu chính là Diệp Phàm, theo sau là Huyết Phu, tứ đại long quân và ngũ đại long thủ!
Khi Diệp Phàm xuất hiện, vẻ mặt của rất nhiều người liền thay đổi.
Trong đó, không ít thế gia có thù oán với Diệp Phàm.
Đám người Phàn Long - cục trưởng sở Hộ Long, Long Chiến Thiên, ngũ đại long lão đều nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.
Còn quân chủ quân Thanh Long và các quân chủ khác đều có chút kinh hãi khi thấy Diệp Phàm!
“Sao tên này lại tới đây?”
“Lẽ nào cậu ta có thù oán gì với Từ Thiên Hạo sao?”
“Cậu ta thật đúng là gây rắc rối khắp nơi, vừa mới chọc giận Bạch tôn chủ xong, thế mà bây giờ lại kiếm chuyện với Từ tôn chủ rồi!” Long Chiến Thiên nhìn Diệp Phàm, bất đắc dĩ nói.
“Long soái, nếu hắn đã mang quan tài đến, e rằng hắn có thù oán với Từ Thiên Hạo. Nhưng hôm nay Từ chí tôn ở đây, chẳng phải hắn sẽ gặp nguy hiểm sao?” Quân Đao lo lắng hỏi.
“Dù thế nào đi nữa, tuyệt đối không được để cậu ta xảy ra chuyện!” Long Chiến Thiên nghiêm trúc nói.
“Là anh ta, sao anh ta lại ở đây?”
Tô Nhược Tuyết ngồi ở một bên nhìn thấy Diệp Phàm, trong mắt lộ ra chút kinh ngạc.
“Cậu nhóc này mang quan tài đến đám cưới của con trai Từ tôn chủ, có lẽ là muốn kiếm chuyện, rắc rối rồi đây!” Tô Uy - gia chủ Tô gia nghiêm trọng nói
“Đó không phải là bạn trai của Hữu Dung sao? Tại sao hắn lại tới đây?”
Triệu phu nhân kinh ngạc khi thấy Diệp Phàm rồi hỏi Triệu Hữu Dung bên cạnh.
Triệu Hữu Dung thấy Diệp Phàm xuất hiện, nhất thời cũng không biết nên giải thích thế nào!
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Diệp Phàm, bọn họ đều nghi ngờ hắn có phải là thiếu chủ của điện Long Vương hay không?
Còn Diệp Phàm thì từng bước đi tới.
“Hắn thế mà lại đến đây?” Vẻ mặt của Khương Thịnh Hải có chút thay đổi khi nhìn thấy Diệp Phàm.
“Tên nhóc này hôm nay tới gây sự, đây là muốn tìm chết sao?” Ông ta khẽ cau mày.
Trên sân khấu đám cưới, Khương Vân Hi thấy Diệp Phàm, ánh mắt tràn đầy kích động.
“Từ thiếu gia, anh hài lòng với món quà mừng này của tôi không?” Diệp Phàm đi tới trước quan tài rồi nói với Từ Thiên Hạo.
“Cậu rốt cuộc cũng tới!”
“Nhưng tôi nghĩ chiếc quan tài này được chuẩn bị dành cho cậu đấy!” Từ Thiên Hạo lạnh lẽo nói.
“Quan tài này chính là dành cho anh!”
“Hôm nay là đám cưới của anh, cũng là đám tang của anh!” Diệp Phàm gằn lên từng chữ.
Bùm! ! !
Diệp Phàm vừa dứt lời, đám người có mặt đều kinh hãi.
Bọn họ đều trợn tròn hai mắt, không thể nào tin được!
Hắn thế mà dám nói những lời như vậy trong đám cưới của con trai Hộ Quốc Chí Tôn?
Chẳng lẽ hắn muốn giết Từ Thiên Hạo sao?
Giết chết con trai của Hộ Quốc Chí Tôn?
Chẳng ai dám nghĩ đến chuyện này!
Ở Long Quốc, ai dám đối địch với Hộ Quốc Chí Tôn chứ?
Cho dù hắn có là thiếu chủ của điện Long Vương đi chăng nữa, nhưng nếu dám giết con trai của Hộ Quốc Chí Tôn, e rằng chỉ có một con đường chết mà thôi.