Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 979

“Thật ra cũng không cần cô ra hiệu vẫy tay, giống như cô, sau khi Hoàng Trường Minh bước ra cũng liếc mắt một cái đã phát hiện cô ở trong đám người.

Không chờ Phan Duy lôi kéo vali đẳng sau, anh sải bước chân chạy tới trước mặt cô: “Chuyến bay bị muộn, có phải chờ rất lâu không?”

“Không có, thời gian cũng không lâu, tất cả chỉ mới hơn hai mươi phút” Lam.

Ngọc Anh lắc đầu “Bố” Bánh bao nhỏ dịu dàng mềm mại gọi một tiếng.

Hoàng Trường Minh liếc mắt nhìn con trai Bọn họ đứng ở lối ra, người đến người đi, Lam Ngọc Anh kéo anh nói: “Chúng ta lên xe trước rồi hãy nói, chú Lý chờ ở bãi đồ xe bên ngoài đấy”

Lúc tiến vào trong khu vực thành thị, đuổi kịp giờ cao điểm, xe đi rất chậm.

Một nhà ba người đều ngồi ở phía sau, Lam Ngọc Anh nghiêng đầu đánh giá sắc mặt của Hoàng Trường Minh, Từ sau khi anh lên xe, vẻ mặt Hoàng Trường Minh bắt đầu khó coi, sau khi lên xe đợi đã lâu mà cô chẳng hề nói gì, càng không có thứ gọi là quà tặng, chỉ đưa con trai tới đón anh, chờ mong nhiều ngày như vậy mà cái gì cũng không có, tâm trạng lập tức không tốt Lúc về đến nhà thì mặt trời đã xuống núi, Phan Duy xuống xe ở giữa đường, sau khi chiếc Mercedes dừng lại thì anh bước vào biệt thự.

Đổi dép lê, Lam Ngọc Anh nói hai câu với thím Lý đi ra đón, sau đó quay đầu khẽ vuốt lên cánh tay anh: “Buổi trưa có phải không ăn gì không? Đói bụng không, anh lên lâu thay quần áo trước, sau đó đi xuống thì chúng ta sẽ ăn cơm!

Chờ lát em gọi chú Lý và thím Lý cùng nhau an, cho anh một bữa tiệc sinh nhật thật náo nhiệt, đồ ăn cũng chuẩn bị kỹ càng rồi, còn thiếu hai món rau xào, em còn nướng hai chiếc bánh gato cho anh”

Môi mỏng của Hoàng Trường Minh không nhúc nhích, âm thanh từ trong lỗ mũi phát ra một âm tiết duy nhất: “Ừ”

Nhìn thấy gương mặt anh đây âm u, Lam Ngọc Anh cố gắng không cười ra tiếng, đi theo sau thím Lý vào phòng bếp, Có chú Lý và thím Lý ngồi cùng nhau vây quanh chiếc bản đây áp đồ ăn, hơn nữa đồ ăn còn rất nhiều món, đặc biệt ấm áp, chiếc bánh nướng gato ở giữa kèm theo trái cây hoa quả, sau đó còn cảm thêm ngọn nến, ánh nến lấp lánh.

‘Sau khi bữa tiệc sinh nhật kết thúc, hai người trở lại phòng ngủ.

Hoàng Trường Minh đi công tác nước ngoài mấy ngày, trừ vẻ long đong vất vả bên ngoài, còn có một thân mệt mỏi, dưới ánh đèn, anh trực tiếp cởi áo trước mặt cô: “Anh đi tắm trước”

“Ừ” Lam Ngọc Anh đặc biệt dịu dàng ngoan ngoãn gật đầu.

Nhìn anh chỉ còn mặc quần dài đi vào phòng tẳm, da lưng phát triển tốt, sau khi cửa đóng lại thì vang lên tiếng nước ào ào.

Chỉ cần Hoàng Trường Minh không có hứng thú mà đòi đi uyên ương, phần lớn thời gian còn lại đều là anh tắm rửa trước, không vì cái gì khác, chọ Lê anh tắm xong rồi cô đi vào, nhiệt độ trong phòng tắm sẽ nóng lên.

Anh chính là người đàn ông như vậy, có lẽ sẽ rất hiếm khi nói lời tâm tình, thậm chí phần lớn lúc bá đạo thì anh cũng chỉ bá đạo với cô.

Trong lòng Lam Ngọc Anh ngọt ngào, cúi đầu sờ cái bụng dưới bắng phẳng, đuôi lông mày khóe mắt càng vui vẻ hơn.

Hơn mười phút sau, Hoàng Trường Minh khoác khăn tâm từ bên trong đi ra, thấy cô ngồi xếp bằng trên giường, đôi mắt trực tiếp di chuyển trên người ánh, ánh mắt trông mong nhìn anh, cũng không định đứng dậy đi vào tầm.

Chờ anh đi qua, Lam Ngọc Anh nhếch khóe miệng nói với anh: “Hoàng Trường Minh, sinh nhật vui vẻ!

Thật ra, cô rất muốn nửa đêm gọi điện thoại cho anh nói trước một giây đầu tiên để nói điều này, nhưng sau khi biết mình có thai, cô không dám đi ngủ muộn như vậy, một là cô không nhịn được bưồn ngủ, hai là cô sợ thức khuya thì không tốt cho đứa trẻ “Ừ, lúc ăn cơm em cũng nói rồi” Hoàng Trường Minh không ngừng cọ xát đầu, trầm giọng nói.

Nhìn thấy vẻ mặt không tốt của anh, Lam Ngọc Anh không hề có chút ngoài ý muốn nào, cúi thấp người kéo bàn tay đang buông thống của anh kia, xốc áo ngủ lên, kéo tay anh đến bụng mình rồi nói: “Anh sở một chút xem!”

Hoàng Trường Minh nghe vậy thì bàn tay đang xoa đầu cũng buông xuống.

‘Sau khi thuận tay ném một cái xong, cả người anh giống như là sói đói nhào tới, cho là cô đang chủ động mời anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK