Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1555

Chu Lan Vy không thể che giấu được niềm rạng rỡ trong ánh mắt, cô ta cầm tà váy và bước tới “Bác sĩ Sinh!”

Trần Phong Sinh nghe tiếng, không khỏi nhướn mày một chút.

Chu Lan Vy cầm hai ly Champagne trên tay, đưa một ly đang cầm về phía anh, giọng nói ôn hòa nhỏ nhẹ: “Đợi lát nữa anh phải lên sân khấu phát biểu thay mặt bệnh viện. Hãy uống một ly Champagne trước cho cổ họng trơn tru”

“Không cần!” Trần Phong Sinh không đón nhận, thái độ vô cùng lạnh nhạt.

Chu Lan Vy vờ như không thấy, tiến lên một bước, muốn trở thành người phụ nữ của anh tối nay: ‘Bác sĩ Phong Sinh, vậy.

Không chờ cô ta nói xong thì Trần Phong Sinh đã lạnh lùng xoay người đi, cầm microphone tiến đến bên cạnh sân khấu.

Chu Lan Vy đã đưa tay ra, nhưng nửa cái vạt áo của anh cũng không chạm vào được, cuối cùng đành giận dữ rụt tay lại. Thấy đôi chân thon dài của anh đã tiến đến sân khấu, cô ta chỉ có thể lùi về bên cạnh, muốn đứng thưởng thức ở vị trí trung tâm dưới khán đài Vừa cầm tà váy đi được hai bước thì vẻ mặt cô ta bỗng nhiên thay đối Trong tầm mắt cô ta, Chu Lan Vy tất nhiên nhìn thấy được hình ảnh người vợ cũ của Trần Phong Sinh ở một cái bàn ăn cách đó không xa, tinh thần cô ta nhất thời trở nên bất ổn, nhưng mà khi nhìn thấy trang phục cô ấy mặc, cũng chỉ là một bộ đầm bình thường, tuy đơn giản trang nhã, nhưng để so sánh với cô ta thì thật là khác biệt một trời một vực!

Chu Lan Vy liếc nhìn sức hấp dẫn của Trần Phong Sinh trên sân khấu đang dạt dào ra tứ phía, cởi chiếc áo khoác trắng ra thì bên trong là bộ Âu phục phẳng phiu, hoàn toàn không hợp với cô gái ấy, vả lại vừa rồi cũng thấy anh đi vào có một mình…

Tâm trạng đang âm u bỗng trở nên rạng rỡ trong chớp mắt, cô ta nghĩ thầm rằng người vợ cũ kia nhất định là đang cố tình theo đuổi anh như một âm hồn bất tán rồi!

Trong ánh mắt Chu Lan Vy có chút khing thường, thẳng thản cầm tà váy tiến về phía cô gái ấy.

Trong phút chốc, Trần Phong Sinh đã đứng trên sân khấu, Trương Tiểu Du cũng ngẩng đầu nhìn lên, thân hình cao lớn cường tráng đứng ở giữa khán đài, thu hút biết bao nhiêu ánh nhìn, nhưng sắc mặt anh thì không hề thay đổi, vẫn đút một tay vào túi quần như trước, tay kia cầm microphone, giọng nói trầm ấm từ trong đó truyền ra…

Đôi mắt đang nhìn lỡ đãng bỗng nhiên chạm ánh mắt cô thì đôi mắt đào hoa ấy nhất thời lại thêm hơi chút ma mị, ở dưới ánh đèn pha lê, như đang đưa đẩy câu hồn đoạt phách.

Khuôn mặt Trương Tiểu Du nóng bừng lên lên.

Thật ra, chỗ cô đứng hơi xa sân khấu một chút, thậm chí là trong góc phòng, nhưng tất cả mọi người đều đang nhìn về phía anh, mà trong mắt anh dường như lại chỉ có một mình cô.

Không thể kháng cự lại được ánh mắt thâm sâu đó, cô quay mặt đi nơi khác một chút, sau khi thở hổn hển được hai cái, Trương Tiểu Du đang định theo dõi cái dáng người cao lớn ấy một lần nữa thì tầm mắt bất chợt bị người khác chặn lại Cô cay mày, Chu Lan Vy lại đứng trước mặt cô.

Chậc, rõ là đau đầu!

Trương Tiểu Du thực sự rất khó chịu.

Nhìn Chu Lan Vy ở trước mặt, Trương Tiểu Du liền nhớ đến một người tên là Cố Yên hay là thiên kim Đại tiếu thư gì đó, nhưng mà chỉ là so sánh tương đối thôi, người thứ hai có thế đáng yêu hơn nhiều so với người này.

Sau khi kết hôn thì liền bị tình nhân quấn lấy, không nghĩ rắng sau khi ly hôn rồi vẫn còn muốn tiếp tục dây dưa.

Trương Tiếu Du không khỏi trách mó: Suy cho cùng, vẫn là do khuôn mặt tuấn tú của anh gây họa cả, lại còn đôi mắt đào hoa phong lưu kia nữa chứt Chu Lan Vy lại bắt đầu chất vấn: “Tại sao cô lại đến đây?”

Trương Tiểu Du nở một nụ cười: “Bác sĩ Vy có thể tới, tại sao tôi không thể chứ?”

“Đây là tiệc rượu chúc mừng hội thảo nghiên cứu của chúng tôi lần này, những người đến tham dự hội nghị đều là những người từ các bệnh viện lớn, đều trong giới y học, có liên quan gì đến cô!” Chu Lan Vy có phần hơi lo lắng Trương Tiểu Du chớp chớp người đưa tôi đến nhat”

“Tôi không tin!” Chu Lan Vy cười nhạt, nghĩ đến buổi tối đầu tiên cô tự mình gõ cửa đi vào phòng, cô ta cố tình chạy đến phòng tắm đưa khăn tắm, rõ ràng là cố ý đế cho mình nhìn thấy được, hồi tưởng đến điều này, giọng nói cô ta càng thêm phần châm biếm: “Nhất định cô là kẻ không mời mà tới, biết đêm nay bác sĩ Phong Sinh sẽ tham gia tiệc rượu, anh sẽ không đưa cô đi, nên cô mới bám đuôi đến đây như một âm hồn bất tán, cô thật đúng là không để vuột mất bất kỳ cơ hội nào!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK