Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1207

Trương Tiểu Du như cá chép giẩy nẫy ngồi thẳng dậy, vội vàng ngăn cản, đưa đầu qua đối diện nói nhỏ: “Hahaha, Cầm Thú, anh bị bệnh rồi, là không thế uống rượu đâu!”

Trần Phong Sinh nghe vậy, giọng điệu miễn cưỡng nói: “Vậy được thôi, để lần sau vậy!”

Trương Tiểu Du thở nhẹ nhõm, cuối cùng dùng ánh mắt đây cảm xúc tiến quản lý của quán ăn ra ngoài, nhưng cho dù có vậy, trong lòng của cô ấy cũng vẫn đang chảy từng giọt từng giọt máu, nửa tháng tiền lương cứ như vậy mà chảy ra, cô dường như thấy được Bác Hồ đã mọc cánh bay đi xa rồi!

Trong tính cách của cô ấy tốt nhất ở chỗ, chính là có thể nhìn rõ sự thật.

Cho nên hóa sự phẫn nộ thành sức mạnh, đợi đến các món tây lên bàn đến hoa mắt, cô ấy mới lấy tư thái ăn tự túc ra, phải chắc chắn rằng một miếng rau cũng không được lãng phí, một đồng cũng không thể lãng phít Cuối cùng khi buông dao rĩa xuống, bụng của Trương Tiểu Du cũng sắp bị căng vỡ ra.

Từ thang máy xuống tầng một, bởi vì lo cho phần thanh toán ở phía sau, Trương Tiểu Du bước nhanh hơn một chút, đến quầy thu ngân trước, băn khoăn hỏi nhỏ tiếng: “Cái kia… cho hỏi một tí, có thể quẹt thẻ tín dụng không?”

“Có thể!” Nhân viên thu ngân đơ ra, gật đầu trả lời “Vậy được, chắc tôi quẹt thẻ!” Trương Tiếu Du nhịn đau móc một tấm thẻ tín dụng từ bóp tiền ra, đập trước mặt nhân viên thu ngân: “Tâng ba phòng VIP mười, tính tiền!”

Nhân viên thu ngân lại không thu tiền, mà lại nói: “Thật ngại quá quý bà đây, cậu Sinh đã kí đơn rồi!”

Trương Tiểu Du ngây người Cô ấy quay đầu nhìn Trần Phong Sinh, anh ấy đang thong thả một tay bỏ trong túi Người đàn ông này Trong tầm mắt có một cái vật bị ném qua, chìa khóa xe Cayenne bị anh ấy ném qua, thong thả ra lệnh nói: “Đi khởi động xe!”

Lần này Trương Tiểu Du một lời oán trách cũng không có, như một người vợ hiền từ gật đầu vậy, ngoan ngoãn chạy ra khỏi quán ăn để lấy xe.

Bởi vì khi bọn họ đến là thời gian ăn cơm, bãi đậu xe trước cửa quán ăn gần như đã đây hết, nơi cô ấy đậu tương đối xa, lúc đợi cô ấy chạy xe đến trước cửa quán ăn, phát hiện người đứng ở đó không chỉ có một mình bóng dáng thẳng đứng của Tiần Phong Sinh, mà còn có một người khác nữa.

Cùng với tiếng gọi yêu kiều: “Cậu Sinh!”

Ở đẳng xa, Trương Tiểu Du đã nhận ra chủ nhân của giọng nói đó.

Chính ngay trong bữa tối đó tại hội giải trí, người phụ nữ gợi cảm từ đầu đến cuối cũng không rời Trân Phong Sinh nửa bước, cách ăn mặc hôm nay vẫn rất gợi cảm, quần da phối với giày ủng, để lộ hai đôi chân thon dài, cái eo lắc lư không ngừng đúng là vô cùng lắng lơ.

Lúc Trần Phong Sinh nghe tiếng quay đầu, cánh tay bỏ trong túi đã bị choàng qua rồi.

Người phụ nữ đưa tay lên trước ngực của anh ấy tức giận đấm vào, giọng nói thì điệu đà: “Hôm đó anh chơi xấu, sau khi từ hội giải trí ra đã trực tiếp bỏ người ta ở giữa đường, vẫn còn chưa tìm anh tính sổ nữa!”

“Mặc kệt Tối nay anh phải đưa em Người thông minh đều có thể nghe ra, câu nói này có ý gì “Ưm” Trần Phong Sinh sờ càm, không nói được cũng không nói không được, mà là một biểu cảm khó khăn, giơ tay chỉ xe Cayenne đã nghe được: “Cái này sao, anh cũng là ngồi xe đến, e rằng em phải hỏi cô ấy mới được!”

Cửa số xe mớ một nửa, Trương Tiểu Du nghe rõ cuộc nói chuyện của bọn họ.

Tay nắm chặt tay lái, cô ấy trực tiếp quay mặt qua chỗ khác, trong lòng cũng đã nghĩ xong, nếu Trần Phong Sinh cho người phụ nữ đó lên xe, thì cô ấy trực tiếp mở cửa xe ra bỏ về, không muốn làm tài xế miễn phí cho bọn họ!

Phụ nữ đều rất giống nhau, không có mặt dày mà chạy đến hỏi cô ấy, lắc eo mà đón xe rời khỏi nhà!”

Cửa xe ở ghế phụ bị mở ra, Trần Phong Sinh ngồi vào trong, thắt xong dây an toàn trên người, mắt đào hoa như cười như không cười mà nhìn qua đó, bất ngờ cong môi hỏi: “Ghen rồi sao?”

“Ghen con khi! Trương Tiểu Du xém chút là đạp lộn phanh xe, phủ nhận với phản ánh kịch liệt, thần sắc không tự nhiên lấm bẩm nói: “Cậu Sinh đi ngang qua vườn hoa, bản tính phong lưu, nghĩ chắc mỗi ngày những cô gái muốn cùng anh ngủ xếp thành hàng, có liên quan gì với em chứ!”

Trần Phong Sinh làm như có thật mà hạ cửa sổ xe xuống hết cỡ: “Vậy tại sao anh lại ngửi thấy mùi ghen vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK