Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1099

Mặc dù câu hỏi sẽ tương đối đơn giản hơn nhiệm vụ, nhưng mọi người vẫn không khỏi nín thở, sợ nếu không cẩn thận anh sẽ trả lời sai Trịnh Phương Vũ không bỏ qua cơ hội để chỉnh Hoàng Trường Minh giúp Lam Ngọc Anh, còn cố ý báo thù chuyện trước kia anh đã chướng mắt mình, cô ấy cố ý thúc giục: “Mau trả lời đi, đừng do dự, nếu trả lời sai sẽ có hình phạt sẵn cho anh đấy, chỉ là thêm ba tờ giấy khác thôi!”

“Đêm đầu tiên” Hoàng Trường Minh cong môi, không chút do dự trả lời.

Trương Tiểu Du nhìn xuống đáp án trên tờ giấy, chớp mắt lấm bẩm nói: sao lại không đúng với đáp án đưa ra.

Nghe thấy được giọng nói từ bên ngoài cửa truyền đến, chị Lan ~ Người đang dán sát vào ván cửa để nghe động tĩnh bên ngoài vội vàng nhìn về phía Lam Ngọc Anh đang ngồi trên giường.

Lam Ngọc Anh cũng hơi giật mình khi nghe câu trả lời của Hoàng Trường Minh.

Đáp án mà cô ghi trong tờ giấy kia chính là sau khi say rượu, ở trong trí nhớ của cô, nụ hôn đầu của bọn họ hắn là ngày hôm sau, sau khi bọn họ say rượu ở trong Pub, khi đó hai người bọn họ vẫn là người xa lạ, chẳng có liên quan gì, buổi sáng tỉnh dậy trong khách sạn, cô còn bị anh dùng lời nói nhục nhã, cô còn nhớ rõ, cuối cùng anh còn nói.

“Tối hôm qua chúng ta chẳng làm gì cả, dủ sao tôi cũng phải lấy chút gì đó”

Sau đấy, nụ hôn của anh rơi xuống môi cô…

“Không đúng! Ngọc Anh nói không phải cái này!” Trịnh Phương Vũ vỗ tay nói thắng.

“Chính là đêm đầu tiên” Vẻ mặt Hoàng Trường Minh kiên định: “Đêm đó cô, ấy nằm ở trên giường không có ý thức”

‘Vê phần những chuyện khác, anh sẽ không nói ra, bởi vì anh không muốn chia sẻ với ai hết, chỉ muốn giữ lại cho chính mình thôi.

Mà Lam Ngọc Anh ở bên trong nghe được lời nói của hân, cúi đầu ngượng ngùng, nhìn thấy trên mặt cô đỏ bừng, chị Lan hiểu ra được tình huống, lập tức giơ tay gõ vào cửa hai cái Đây là ám hiệu mà bọn họ đã thương lượng từ trước, hai tiếng gõ đại biểu cho đáp án chính xác.

Trương Tiểu Du thấy vậy bèn mỉm cười cất tờ giấy vào trong túi, ra hiệu cho.

Trịnh Phương Vũ bên cạnh: “OK, chúc mừng anh đã vượt quat Xin mời tiếp tục bốc thăm!”

Trịnh Phương Vũ lại bưng cái ly thủy tỉnh về phía trước, Hoàng Trường Minh bốc ra một cái khác cùng màu.

Trương Tiểu Du vừa mở ra, Trịnh Phương Vũ đã hả hê: “Ha ha, lần này là một nhiệm vụ!”

“Nhiệm vụ gì?”

“Nhiệm vụ là: bây giờ bắt đầu thực hiện năm trăm hai mươi lăn chống đấy, 520, có ý nghĩa là anh yêu em!”

Mọi người nghe xong, trong nháy mắt đều ồ lên: “Cái gì? Năm trăm hai mươi cái? Như thế cũng quá nhiều rồi? Các cô muốn biến hôn lễ thành nơi tập thể hình sao!”

Trịnh Phương Vũ vung tay lên trấn an đám đông, lớn tiếng nói: “Yên lặng nào, cũng đâu phải để một mình anh Trường Minh làm, đám đàn ông đi đón dâu các anh đều có thế cùng nhau làm mà, mấy người chia ra cũng chỉ khoảng 70 ~ 80 cái một người, một chuyện quá bình thường, một câu thôi, cưới vợ phải lấy ra thành ý/ Trong đó có một người nhìn về phía Lê Văn Nam: “Văn Nam, cậu phải quản người của mình cho thật tốt đấy!”

Nhìn thấy bên kia đã đấy Lê Văn Nam đi tới, Trịnh Phương Vũ bông khựng lại, không còn náo nhiệt như vừa rồi, rất không có cốt khí cúi đâu xuống, sau khi liếc thoáng qua anh ta, mặt cô ấy đỏ lên, trên mặt đều là ngượng ngùng.

Lê Văn Nam nhìn cô ấy cúi đầu dùng ngón tay mân mê những bông hoa trang trí trên váy của chính mình, trước dáng vẻ ngượng ngùng đó, trong lòng không khỏi cảm thấy rung động.

Anh ta hẳng giọng, nhẹ nhàng nói: “Ông ngoại tôi xem chị Ngọc Anh như là cháu gái trong nhà, tôi cũng được xem như là người nhà mẹ đẻ của chị ấy”

“Chết tiệt, ra là có gián điệp!” Đột nhiên, rất nhiều người trợn mắt sững sờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK