Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1575

“Ha ha, nàng dâu xấu xí sắp sửa gặp bố mẹ chồng, cảm thấy lo lắng là chuyện bình thường!” Trương Tiểu Du nói đùa.

Tô Yến giả vờ tức giận trừng mắt với cô một cái, sau đó hình như nghĩ t chuyện gì đó, vội vàng hỏi: “Đúng rồi Tiểu Du, chắc cô từng đến nhà họ Trần đúng không? Mau kể tôi nghe, bác trai bác gái có dễ tiếp xúc không?”

“Tôi có đến rồi..” Trương Tiểu Du chậm rãi gật đầu.

Mặc dù là một câu trả lời khẳng định, nhưng mà trên thực tế, sau khi cô và Trần Phong Sinh kết hôn cũng chỉ mới đến đó có một lần, chỉ có điều đến bây giờ nhớ lại cảm thấy ấn tượng thực sự rất sâu sắc.

Không giống hai người anh trai nhà họ Trần, Trân Phong Sinh là con riêng, cho nên bọn họ không phải mẹ con ruột, nghĩ đến bà Trần đó, trong ấn tượng là người phụ nữ xuất thân từ gia đình danh giá, hiền lành ôn hòa, là hình tượng một người mẹ vô cùng độ lượng, tính cách cũng không có gì xấu, không giống mấy bà mẹ chồng độc ác trên ti vi, còn về phần ông Trần, tính tình lại không giống người bình thường lắm…

Trương Tiểu Du nhớ lại cảnh tượng ở tr tìm đập chân run, cô nuốt nước bọt một c; đứng nghiêm như quân nhân đi?”

Phòng làm việc, vẫn cảm thấy ô Yến, hay là cô thử tập cách.

“Hả?” Tô Yến giật mình ngơ ngác.

Trương Tiếu Du gãi gãi đầu, lúc này tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, làm gián đoạn cuộc nói chuyện của hai người.

Tô Yến rút điện thoại di động để trong túi xách ra, nhìn cuộc gọi đến một cái, có chút xấu hổ nói: “Là Trần Phong Niên Nghe vậy, Trương Tiểu Du nhướn chân mày, xua tay nói: “Nhận đi nhận đi, tôi không làm phiền hai người mùi mẫn đâu, đúng lúc tôi phải đi tắm!”

Nói xong cô liền xoay người bước xuống giường, mở tủ lấy một chiếc áo tắm đi vào trong phòng tắm.

Nhiệt độ nước tương đối dễ chịu, Trương Tiếu Du ngâm mình lâu thêm một chút, lúc lau khô đầu tóc đi ra ngoài, Tô Yến ở bên ngoài cũng đã gọi điện thoại xong rồi, vừa nghe thấy tiếng bước chân, liền lập tức đứng bật dậy, giống như đang đợi cô tầm rửa xong đi ra vậy.

Phát hiện thấy đối phương đã thay đôi dép đi một lần ra, Trương Tiểu Du có chút khó hiểu nói: “Tô Yến, chuyện gì vậy?”

“Cá nhỏ, chắc tôi phải đi ra ngoài một chuyến!” Tô Yến cầm điện thoại di động nói.

Trương Tiểu Du liếc nhìn chiếc đồng hồ điện tử trên đầu giường, ngạc nhiên hỏi: “Đã đến giờ này rồi, cô còn định ra ngoài làm gì? Có cần tôi đi cùng cô không?”

“Không cần đâu!” Tô Yến vội vàng lắc đầu, có chút khó xử nói: “Chỉ là tôi tự dưng thấy hơi đói, dưới lầu có cửa hàng tiện lợi, tôi đi xem thử mua một chai sữa!

“Nếu đói, có thể gọi dịch vụ khách sạn mà, tôi thấy có một vài món ăn đấy!”

Trương Tiểu Du chớp chớp hai mắt “Không sao, để tôi đi cửa hàng tiện lợi vậy! Tô Yến lắc đầu.

Thấy cô ấy cứ khăng khăng, Trương Tiểu Du chỉ đành gật đầu, nhưng mà nghĩ thấy nơi này dù sao cũng không phải Sài Gòn, cũng không còn sớm sủa gì, cô lo cô ấy đi xuống dưới một mình không an toàn, lại tiếp tục tra hỏi thêm một câu: “Vậy cũng được, thật sự không cần tôi đi cùng cô sao?

“Không cần, ở ngay dưới lầu thôi, cô vừa mới tắm xong, đừng ra ngoài kẻo cảm lạnh!” Tô Yên vẫn khăng khăng từ chối, nếu như nhìn kỹ lại, có thể nhận ra trên mặt ửng đỏ rất đáng ngờ.

Trương Tiểu Du không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ cho rằng chắc cô ấy để ý chuyện mình mang thai, sợ cô bị cảm lạnh, cho nên cũng không có cố chấp nữa, gật đầu nói: “Được rồi, vậy Tô Yến cô đi nhanh về nhanh nhé!”

“Được!” Tô Yến đáp lời, rồi nhanh bước nhanh về phía cửa rời đi.

Cánh cửa ‘cạch cạch một tiếng đóng lại, trong phòn chỉ còn lại mỗi mình cô.

Ngáp ngủ một cái, cô thả người năm ngửa xuống chiếc giường lớn mềm mại, ngước nhìn vầng trăng sáng treo trên bầu trời đêm qua cửa kính sát đất, trong lòng thầm nghĩ lúc này chắc hẳn Trần Phong Sinh đã xử lý xong bệnh ồi, không biết anh đã ngủ hay chưa.

Nghĩ đến cảnh tượng anh năm một mình trên chiếc giường lớn bứt rứt không được thỏa mãn, khóe miệng Trương Tiểu Du cong lên nở nụ cười Giống như cảm nhận thấy điều gì đó, lúc này điện thoại di động đột nhiên rung lên ‘rìn rì, cô duỗi tay đưa ra trước mắt, vẻ mặt có chút kinh ngạc, ý cười nơi khóe miệng càng sâu.

“Cầm thú, anh vẫn chưa ngủ sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK